Thấy Giản Tiêu Niên và đám người hầu đang hùng hổ tiến tới, Dâu Tây tỏ ra vô cùng hoảng sợ, vội chạy đến nấp dưới chân của Doãn Niệm kêu ư ử.
"Dâu Tây đừng sợ, có chị ở đây rồi." Được Doãn Niệm ôm vào lòng trấn an, Dâu Tây liền ngoan ngoãn vùi khuôn mặt đáng yêu vào cánh tay cô, nằm im.
Lúc này, Giản Tiêu Niên đã đứng ngay trước mặt cô, hai canh tay của cô ta chống ở hai bên hông, một dáng vẻ vô cùng ngạo mạn.
"Doãn Niệm, hôm nay mày đã ăn gan hùm sao?"
Doãn Niệm khẽ ngẩng đầu, một ánh mắt lạng băng hướng về phía Giản Tiêu Niên: "Cô có ý gì?"
"Con chó mày đang ôm trên tay, là của tao!"
"Thì sao? Nó đâu có thích cô!"
"Mày.." Giản Tiêu Niên tức đến nghẹn lời, nhưng cô ta không muốn nói nhiều, liền khoát tay ra hiệu cho hai người hầu tiến lên.
Doãn Niệm ôm Dâu Tây cảnh giác lùi về sau: "Các người muốn làm gì?"
Giản Tiêu Niên nâng giọng ra lệnh: "Bắt hai đứa nó lại đây cho tôi!"
Lời cô ta vừa dứt, đã thấy hai người hầu gái lao nhanh về phía cô, Doãn Niệm vốn định quay đầu bỏ chạy nhưng không kịp, một trong hai người hầu gái đã tóm được mớ tóc của cô, giật mạnh về sau.
"A..chết tiệt!" Doãn Niệm đau đớn kêu lên một tiếng, hai tay vẫn ôm Dâu Tây thật chặt.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Đúng lúc này, từ phía sau bỗng truyền đến một giọng nói vô cùng quyền lực.
"Đại phu nhân!"
Ngay khi nhìn thấy Tần Như Liên đang tao nhã bước đến thì toàn bộ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-vung-kiem-soat/213181/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.