Dạo gần đây Doãn Niệm thường xuyên than vãn với anh rằng con trai rất nghịch ngợm, từ khi thằng bé biết đi cho đến nay dường như chỉ có lúc đi ngủ thằng bé mới chịu ở yên một chỗ.
Mặc dù có hơi đau đầu với thằng bé nhưng trong nhà bao giờ cũng vang vọng tiếng cười nói của hai mẹ con.
Mới sáng sớm, Cố Thịnh Bân đã dẫn Dâu Tây ra vừa tưới hoa, Doãn Niệm đã nói với thằng bé đêm qua trời mưa nên không cần tưới nữa, vậy mà thằng bé vẫn một mực muốn tưới, Doãn Niệm cũng hết cách với con trai mình.
“Dâu Tây, qua đây với anh!” Cố Thịnh Bân một tay cầm bình tưới nhỏ màu xanh neon, một tay vẫy vẫy với Dâu Tây đang bới tìm gì đó dưới gốc cây.
Doãn Niệm nhìn thấy cảnh này thì chỉ biết lắc đầu cười, con trai của cô đúng là một đứa trẻ yêu thiên nhiên, yêu động vật mà.
“Bà xã…”
Lúc này, Cố Thịnh Nam không biết từ đâu xuất hiện rồi bất ngờ ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, thân thể của hai người áp sát vào nhau, cằm anh đặt trên vai cô, khuôn mặt anh tuấn đầy vẻ hưởng thụ: “Mới sáng sớm tiểu tử đó đã cướp mất gối ôm của anh.”
Doãn Niệm nghiêng đầu trao cho anh một nụ hôn chào buổi sáng: “Sao vậy? Không có em ngủ không được à?”
Cố Thịnh Nam cười nói: “Anh cũng giống như con trai, không thể thiếu hơi em.”
Doãn Niệm nâng tay vỗ nhẹ lên má anh: “Được rồi. Em phải vào trong nấu bữa sáng, lát nữa em và Tiểu Bân sẽ ra ngoài.”
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-vung-kiem-soat/1186893/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.