Trước lời nói đầy vẻ châm chọc của Doãn Niệm, Giản Tiêu Niên cảm thấy vừa xấu hổ lại vừa tức điên lên.
“Tao như vậy thì đã sao? Tao yêu anh ấy, anh ấy là của tao!”
Doãn Niệm điềm tĩnh nói: “Trước kia là Lăng Hạo, bây giờ lại đến Thịnh Nam? Giản Tiên Niên, cô rốt cục có thể yêu thêm bao nhiêu người nữa vậy hả?”
“Tình yêu của tao dành cho anh Nam là thật lòng!” Giản Tiêu Niên nắm chặt tay, ánh mắt như sắp gϊếŧ người: “Tao đã yêu anh ấy từ rất lâu rồi, mày không được giành anh ấy với tao có nghe chưa!?”
“Tôi nghe rất rõ rồi. Bây giờ cô mau ra khỏi phòng tôi đi!” Doãn Niệm lạnh lùng chỉ tay về phía cửa, trước giờ cô chưa từng bận tâm đến những gì cô ta nói về mình, chỉ cần cô ta đừng xúc phạm hay làm tổn thương đến những người mà cô thương yêu là được.
Giản Tiêu Niên quyết không chịu rời khỏi phòng cô, thậm chí còn nâng giọng chất vấn: “Có phải mày đã dụ dỗ anh Nam lên giường với mày không? Đối với loại con gái rẻ mạt như mày thì có ma nó mới thèm!”
Doãn Niệm khoanh tay cười lạnh: “Vậy thì cô cũng dụ dỗ anh ấy lên giường với mình đi, hãy dùng khuôn mặt xinh đẹp và cơ thể quyến rũ của cô để lên giường với anh ấy đi, tôi không có ý kiến gì đâu!”
Đối phương bị lời nói của cô đả kích đến mặt mày xanh trắng, Giản Tiêu Niên không còn câu từ gì để phản bác, như một thói quen vung tay định giáng cho cô vài bạt tai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-vung-kiem-soat/1186865/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.