Theo như lời dặn dò của anh, đám người hầu tức tốc liên hệ với bác sĩ, thấy Doãn Niệm dần rơi vào hôn mê, bọn họ càng bối rối hơn.
Mười phút sau bác sĩ đã tới nơi, sau khi tiến hành kiểm tra và tiêm thuốc cho cô, bà ta quay sang nói với đám người hầu: “Tình hình của cô ấy không có gì nghiêm trọng cả, ngủ một giấc sẽ khoẻ thôi, nhưng các cô cũng không được xem nhẹ, nếu thấy cô ấy có biểu hiện bất thường nào thì phải gọi ngay cho tôi.”
“Chúng tôi biết rồi. Cảm ơn bác sĩ nhiều ạ!”
…
Thoáng chốc đã 3 tiếng trôi qua, Doãn Niệm vẫn chưa tỉnh lại nhưng sắc mặt đã khá hơn rất nhiều.
Đúng lúc người hầu chuẩn bị lau người cho cô thì Giản Thịnh Nam trở về, thấy bọn họ chỉ vừa cởi nửa thân trên của cô ra, anh nghiêm giọng ra lệnh: “Tất cả ra ngoài!”
“Vâng.”
Đợi đám người hầu lui ra hết, Giản Thịnh Nam mới nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, ánh mắt nhìn cô thập phần an tĩnh.
Anh thừa nhận trước đó mình quả thật rất tức giận, vì anh biết cô đang cố ý chọc tức mình, mà lý do thì chỉ có một, cô muốn đẩy anh ra xa!
Anh tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra, anh càng không tin cô vẫn muốn đi theo lão già Giản Thanh Hải đó.
Sau khi lau người và thay quần áo cho Doãn Niệm, anh ra ngoài dặn dò người hầu nấu vài món có tác dụng giải cảm, sau đó mang laptop từ thư phòng đến phòng ngủ để có thể vừa làm việc vừa ở cạnh trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-vung-kiem-soat/1186859/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.