Hôm nay công ty nhiều việc, Mo K phải ở lại tăng ca, tới lúc được phép lết về nhà thì đã hơn tám giờ tối. Khi đi ngang qua một tiệm bánh, hai mắt Mojata chợt sáng lên: “KO, chúng ta mua hai cái bánh thịt về ăn đêm đi, bánh của tiệm này rất ngon đó. Bình thường toàn mấy chục người đứng xếp hàng, bây giờ có vẻ không đông lắm.”
KO đương nhiên không hề ý kiến.
Tuy nói là người mua “không đông lắm” nhưng cũng có khoảng mười mấy, hai người xếp hàng tầm chục phút, cuối cùng cũng đến phiên, ai ngờ chỉ còn lại một cái bánh. Ông chủ thực khó xử nói: “Thật xin lỗi hai vị, bánh chỉ còn lại một cái, cửa hàng chúng tôi tối nay cũng không tính làm mẻ tiếp.”
“Không sao không sao.” – Mặc dù có chút buồn bực, nhưng chuyện này cũng không tìm được cách nào giải quyết, Mojata đành cười xòa bỏ qua. Cậu rút ví ra trả tiền rồi nhận lấy chiếc túi giấy, đang nghĩ quay sang nói với KO ‘cho anh ăn đó’ thì đã thấy KO thản nhiên với tay cầm túi, lấy bánh, cắn một miếng nhỏ từ từ nhấm nháp, ăn xong lại cắn tiếp miếng nữa, rồi miếng nữa, rốt cuộc vài miếng thì cái bánh hết bay, một chút bằng đầu cái tăm cậu cũng chưa được nếm.
Mojata há mồm trợn mắt, cứng người đờ đẫn nhìn mãi chẳng thốt nên câu. Tuy vốn dĩ cậu cũng muốn đưa bánh cho KO ăn vì dù sao trước kia bản thân cũng từng nếm qua rồi, nhưng nhường anh và anh tự mình lấy không thèm đếm xỉa tới cậu, khác biệt thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-truyen-ve-k-o-va-my-mi-ca/1401612/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.