Tống Nam Thời: "......"
Xong đời rồi, sư tỷ chính mình cũng cảm nhận được bản thân suýt "thăng thiên", ta đây chẳng phải là đền bù đến táng gia bại sản hay sao?
Tống Nam Thời đứng dậy, ôn nhu nói: "Sư tỷ nói lời linh tinh gì thế."
Nói xong, nhanh chóng kêu y tu lại đây.
Chú ý tới người bệnh đã tỉnh lại, y tu ba chân bốn cẳng chạy đến vây quanh xem xét.
Tống Nam Thời trốn ra phía sau, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hy vọng sư tỷ sau khi khoẻ lại liền quên đi không tra cứu chuyện này.
Nhưng là......
Tống Nam Thời ngửa lòng bàn tay ra, nhìn nhìn.
Mới vừa rồi nàng bắt được cái đồ vật màu xám kia không biết là cái gì?
Biến mất rồi?
Tống Nam Thời trầm ngâm một lát, cởi mai rùa ở bên hông xuống.
Đây là lần đầu tiên nàng bói cho nhân vật chính.
Một lát sau, quẻ thành.
Phục quẻ, quanh co, cải tử hoànsinh.
Cải tử hoàn sinh?
Tống Nam Thời đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Nhị sư tỷ.
Nàng ý thức được một việc.
Trọng sinh.
Cốt truyện có lẽ bắt đầu rồi.......
Mười lăm phút sau. Y tu xác định sư tỷ không có việc gì.
Lão y tu thực đáng tiếc: "Chúng ta còn đều đã bàn bạc xem nên sử dụng phương thuốc như nào."
Tống Nam Thời trong lòng có chút dự cảm không tốt: " Tại hạ xin hỏi giá cả như thế nào......"
Lão y tu nhéo râu: " Tính đúng thì chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tru-ta-toan-bo-tong-mon-deu-la-nhan-vat-chinh/2604495/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.