Ông chủ ngàn vạn lần không nghĩ tới sẽ có người đầu tư nhà hoả táng, dùng ánh mắt nghi ngờ mà nhìn bọn họ.
Sau đó Chư Tụ liền nói ra bản thân muốn đầu tư như thế nào.
Ông chủ hoả táng vui vẻ mà từ chức nhường ngôi chủ quản cho Chư Tụ, từ nay về sau Chu Tự là bà chủ, hắn là người làm công.
Tống Nam Thời: "......"
Có chút ghen ghét.
Lão bản kia có vẻ như rất vừa ý, nhân lúc sư tỷ không chú ý, đưa cho Tống Nam Thời một túi linh thạch, nói là cảm ơn nàng dẫn người tới.
Tống Nam Thời nghĩ đến hôm nay quẻ thượng, làm bộ làm tịch chối từ một chút, sau đó vui vẻ nhận lấy.
Chuyến đi lần này, hai người vô cùng hài lòng.
Rời khỏi nhà hoả táng, Chư Tụ trở về Vô Lượng Tông suy tính đến đại nghiệp nhà hoả táng của nàng, còn Tống Nam Thời đi đến trấn Tiên Duyên chuẩn bị bày quán.
Mới vừa đến trấn Tiên Duyên, nàng liền phát hiện hôm nay trên đường hết sức náo nhiệt.
Tống Nam Thời cũng coi như là một gương mặt quen thuộc ở nơi này, không chờ nàng hỏi liền có người nhiệt tình nói: "Tống bán tiên tới rồi sao, hôm nay trên đường có người bán yêu thú trông rất mới lạ, phẩm giai chất không tồi, mọi người đều đang tranh đoạt như điên!"
Nói rồi hắn vội vàng rời đi, hiển nhiên cũng muốn tới tranh đoạt yêu thú kia.
Dưới chân núi Vô Lượng Tông có rất ít có yêu thú hoạt động, bởi vậy buôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tru-ta-toan-bo-tong-mon-deu-la-nhan-vat-chinh/2604489/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.