Lông lưng của Trì Thuật An dựng đứng, cả thỏ sợ hãi.
Giờ phút này, hắn phát huy ra mạnh mẽ và linh hoạt của một con thỏ nên có, từ tư thế ngồi nghiêm chỉnh bật hai chân sau nhảy cao lên, cả thỏ cực kỳ chuẩn xác ghé vào trên mật lệnh kia. Sau đó đưa mắt ra hiệu cho thuộc hạ ngu ngốc của mình.
Cấp dưới sao có thể nhìn ra được tin tức gì từ trong ánh mắt một con thỏ, cả người đều mờ mịt.
Nhưng Tống Nam Thời cầm mệnh bàn vội vàng tìm tới lại bởi vì động tác khác thường này của đối phương mà hơi nheo mắt lại.
Nàng nhìn Trì Thuật An, lại nhìn tờ giấy dưới người hắn, lập tức muốn tiến lên.
Trong nháy mắt này, Trì Thuật An một lần nữa nhớ lại nỗi sợ đầu thỏ chiên cay chi phối.
Hắn không chút nghi ngờ, chỉ cần nhìn thấy mật lệnh hai mươi vạn kia, nữ nhân khủng bố này chẳng những sẽ bán hắn đi mà nếu điều kiện cho phép thì nàng thậm chí có thể lặp đi lặp lại bán hắn.
Nhưng hiện tại hắn căn bản không muốn trở về.
Tuy rằng hắn có thể biến thành hình người, nhưng thương thế trên người chưa khôi phục. Hơn nữa người lúc trước khởi xướng phục kích đuổi giết hắn là ai, đến nay hắn vẫn không có manh mối.
Quan hệ giữa hắn và phụ thân đều bình thường, trở về cũng chỉ có thể dựa vào thế lực của bản thân. Dưới tình huống yếu thế, hiện tại hắn trở về không thể nghi ngờ là chui đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tru-ta-toan-bo-tong-mon-deu-la-nhan-vat-chinh/2604302/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.