Từ Chinh lại cười ầm lên, ánh mắt cũng lạnh lùng hơn: “Tôi có sợ đâu.” 
Tôi chán ghét nói: “Cút ngay.” 
Từ Chinh nói: “Chúng ta nói nói vài câu thôi.” 
Tôi còn chưa nói gì, đột nhiên Từ Chinh hơi lảo đảo, một thân hình cao lớn xuất hiện trong tầm mắt tôi, hắn hỏi Từ Chinh: “Này cậu, cậu có vấn đề gì à?” 
Tôi kinh ngạc, Từ Chinh cũng vậy, chỉ có điều nhanh chóng có phản ứng, ra tay đẩy đối phương ra: “Liên quan gì tới anh? Cút ngay!” 
Người đàn ông kia ra tay ngăn lại, hắn lại nhìn tôi, ngoại hình rất đắng đắn nghiêm túc. Chợt nghe hắn hỏi tôi: “Cậu có quen hắn ta sao?” 
Tôi nhìn Từ Chinh, mấp máy vài từ: “Không biết.” 
Từ Chinh nhấc mày, không nói thêm lời nào. Thấy vậy người đàn ông kia tiện nói: “Vậy sao không đi báo cảnh sát.” 
Tôi ngập ngừng, lại nhìn Từ Chinh. Y cũng đang nhìn tôi, sắc lạnh trên mặt dần dần biến mất. Y hít sâu một hơi, cười cười, giơ hai tay lên, tư thế giống đầu hàng: “Thoải mái đi, không có việc gì. Tôi đi là được.” 
Từ Chinh nhìn tôi lần cuối rồi quay đầu bước đi. Tôi không khỏi nhìn theo bóng lưng hắn, đột nhiên không hiểu trong lòng có cảm xúc gì nữa. Chợt nghe tiếng nói bên tai: “Cậu không sao chứ?” 
Tôi quay đầu lại, thì ra vẫn là người đàn ông đó. Tôi xấu hổ nói lời cảm ơn: “Không sao, cảm ơn anh.” 
Người đàn ông kia vẫn nhìn tôi, còn mỉm cười, đột nhiên hỏi: “Có phải cậu là Tiêu Ngư không?” 
Tôi giật mình nhìn lại hắn, lúc này mới thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh/770255/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.