Sở cảnh sát tại Vương Thành.
Suốt từ sáng tới giờ Cố Mặc vẫn ở đây không chút rời đi. Người của anh mãi cuối cùng mới hoàn tất thủ tục. Anh không hiểu ở Đông Thành có khác với Vương Thành không mà thủ tục lại rườm rà tới vậy.
Ngồi trên chiếc ghế đối diện với trung úy Bạc Hà cách nhau một cái bàn. Cuối cùng Cố Mặc chỉnh lại bộ vest trên người rồi từ từ đứng dậy. Lúc này, Bạc Hà dừng bút. Đúng lúc Tiêu Hiên mang tới cho cô một tờ giấy. Cô liền cầm lấy rồi đưa đến trước mặt của Cố Mặc.
- Anh có thể ra về!
Bạc Hà tuy mê trai thật nhưng trong công việc lại vô cùng nghiêm túc. Nếu không phải vì chưa hết giờ làm, cô sẽ chẳng dại gì mà lại cứ ngắm Cố Mặc mãi. Nếu Tiêu Hiên mà biết lại mách lỏm với ba cô. Chắc chắn tháng này sẽ bị kỉ luật.
Cố Mặc hừ lạnh toan quay người bỏ đi. Lúc này Bạc Hà đưa mắt nhìn đồng hồ. Đúng lúc cô hết giờ làm việc. Dặn dò Tiêu Hiên ở lại tăng ca xong rồi cô cầm túi chạy theo Cố Mặc. Vừa thấy bóng dáng của Cố Mặc ở trước cổng lớn, Bạc Hà liền tới bên cạnh anh.
- Tối rồi, tôi có thể mời anh ăn cơm không?
Cố Mặc vẫn lạnh nhạt bước đi. Lúc này, Bạc Hà mím chặt môi chạy đến chặn trước mặt của anh.
- Tôi muốn mời anh ăn cơm!
Ánh mắt của Cố Mặc di chuyển xuống thân hình nhỏ nhắn của cô, nhìn một lượt rồi nói.
- Tôi không rảnh. Phiền cô tránh qua một chút.
Bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-voi-chong-cu/769512/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.