- Nếu cô muốn bị Hắc Gia phạt thì cứ thử xem!
Lưu Quang Nhất khó chịu rồi quay người bỏ đi. Triệu Nhị Hinh cũng cúi người rồi theo sau. Trong phòng ăn rộng lớn ngoài rất nhiều người giúp việc đang bận rộn dọn dẹp thì chỉ có cô và Hắc Tư Dạ. Cuối cùng, Tuyết Nhàn buông chiếc thìa trên tay xuống đưa mắt nhìn Hắc Tư Dạ phá vỡ sự im ắng.
- Bao giờ anh mới thả tôi đi?
Hắc Tư Dạ đặt Ipad xuống bàn. Ly trà trên tay anh đúng lúc vừa hết. Người giúp việc liền tiến tới rót một ly trà khác cho Hắc Tư Dạ. Ánh mắt của Hắc Tư Dạ rất thâm sâu. Anh là một con người nguy hiểm. Nguy hiểm đến nỗi người khác tiếp xúc với anh chỉ có 2 con đường: thuận thì sống, đối nghịch thì chết.
- Không thể thả cô đi!
- Tại sao?
Cái con người này thật là vô lí lẽ. Chỉ là nuốt con chip thôi, vậy mà Hắc Tư Dạ lại bắt cô ở bên cạnh anh ta. Cô là Tuyết Nhàn, là tiểu thư của Tuyết Gia và cũng là một con người. Cô không phải tù nhân càng không thích làm sủng vật của người khác như thế này.
- Thứ nhất, cô nuốt con chip của tôi. Bác sĩ nói chỉ cần sức khỏe cô ổn định sẽ phẫu thuật lấy con chip ra. Thứ hai, tôi đã ôm cô ngủ, bản thân tôi cũng không phản kháng khó chịu khi ở cạnh cô. Chính vì vậy, cô sẽ phải ở cạnh tôi đến khi nào tôi cho phép đi mới được đi.
Lần đầu tiên Hắc Tư Dạ lại nói một câu dài như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-voi-chong-cu/769488/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.