- Không sao đâu Cố Mặc... chỉ tại em không tốt mới khiến cho Tuyết Nhàn tức giận... em... em xin lỗi..
Cố Mặc quay sang nhìn cô rồi ra lệnh cho nhân viên đưa Giang Tâm tới bệnh viện. Khi tất cả đã đi khỏi, lúc này Cố Mặc mới nắm tay cô ngồi xuống ghế.
- Có bị bật móng tay không?
Tuyết Nhàn giật mình đưa mắt sang nhìn anh chăm chú. Cô cứ tưởng Cố Mặc sẽ tức giận đuổi cô đi, ai ngờ anh lại hỏi cô như vậy. Bất giác, tim của Tuyết Nhàn đập mạnh liên hồi.
- Chỉ bị trầy xước móng tay thôi. Anh quan tâm tôi làm gì chứ?
- Em là vợ cũ của tôi!
Tuyết Nhàn mím chặt môi. Trần đời chẳng có người đàn ông nào giống anh. Ai lại thấy vợ cũ đánh cô gái suýt là vị hôn thê của mình mà vẫn bình tĩnh được. Chẳng lẽ, đối với anh thì không có người phụ nữ nào quan trọng nhất trong lòng anh sao? Khi Cố Mặc cảm thấy hứng thú thì anh giữ lại, khi hết hứng rồi thì lạnh nhạt thờ ơ.
Có bao giờ anh sẽ nghĩ tới cô là người vợ thật sự của anh không? Hay chỉ là người vợ trên danh nghĩa?
Nghĩ tới đây, Tuyết Nhàn thở dài đứng dậy cầm túi xách của mình.
- Tôi đi tìm Mộc Tiểu Song uống cà phê. Khi nào cần thì gọi.
Cố Mặc muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Nhìn bóng lưng cô khuất sau cánh cửa, anh thật sự cảm thấy bản thân sắp phát điên rồi. Mấy ngày nay anh cứ nghĩ tới cô, đến cả lúc họp thì hình bóng của cô cứ hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-voi-chong-cu/253458/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.