- Đơn ly hôn đâu?
- Tôi đã giao cho luật sư rồi!
- Ly hôn xong anh còn dám lên giường với tôi à? Có tin tôi kiện anh ra tòa tội cưỡng hiếp không?
- Vậy thì tôi kiện em tội lấy mất sự trong trắng của tôi.
Cố Mặc thản nhiên. Nghe anh nói vậy, Tuyết Nhàn im bặt. Chồng cũ của cô vẫn còn là trai tân sao? Vậy mà cô cứ tưởng anh "bẩn" lắm chứ. Thôi, như vậy cũng tạm coi là chấp nhận, cô cũng chẳng mất mát gì lớn cho cam.
Bỏ mặc chồng cũ ở nơi đó, Tuyết Nhàn cố lết thân trở về Tuyết Gia.
Bóng lưng của cô vừa khuất dần, khóe miệng của Cố Mặc hiện lên nụ cười ủy dị. Ngay lập tức anh lấy máy gọi cho thuộc hạ.
- Cho người lan truyền tin tức rằng tôi và Cố phu nhân đã ly hôn!
[...]
Vừa về đến cổng lớn của Tuyết Gia, cô sững sờ bởi nghe đâu đâu cũng là tiếng khóc thê lương.
Đúng lúc có một người giúp việc đi tới, cô tóm tay người đó lại gặn hỏi.
- Có chuyện gì vậy?
- Tiểu thư... Lão gia đột nhiên bị tai nạn nằm liệt giường... giờ bên trong đang rất hỗn loạn, phu nhân đang đòi tự tử.
Chiếc túi xách trên tay cô chợt rơi xuống đất. Cô vội vàng chạy vào trong đại sảnh, thấy một khung cảnh u ám đến đáng sợ.
Vừa trông thấy cô, những ánh mắt kia đổ dồn ngay lập tức về phía cửa ra vào.
- Con khốn! Mày còn vác mặt về đây à? Tao không muốn nhìn thấy mặt mày!
Mẹ của cô quát to. Có vẻ nhiều ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-voi-chong-cu/253453/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.