Sáng sớm Đàm Thơ đi đến công ty , cũng cảm giác được bầu không khí không đúng lắm.
Xác thực mà nói , khoảng thời gian này đều không thích hợp.
Khoảng thời gian này sắc mặt của cấp trên Cố Dĩ Nguy rất âm trầm dọa người, không biết bao nhiêu nhân viên bị la mắng, vẻ mặt buồn bã rời khỏi văn phòng. Bình thường Cố Dĩ Nguy làm việc cẩn thận, lúc nào cũng tan làm sớm về nhà. Nhưng gần đây Cố Dĩ Nguy cứ ở mãi trong phòng làm việc, từ đêm khuya cho đến trời sáng.
Rất nhiều người nghi ngờ có phải cấp trên cãi nhau với vợ không, nhưng mà không ai dám hỏi.
Những đồng nghiệp biết Đàm Thơ là người nhà của Cố Dĩ Nguy đều hỏi cô về những chuyện đó.
Nhưng mà Đàm Thơ có thể nói cái gì? Cái gì cô cũng không dám nói.
Từ ngày Cố Dĩ Nguy gọi điện thoại cho cô thì cũng không còn liên lạc với cô, mà Đàm Trăn thường gọi điện cho cô cũng biến mất.
Đàm Thơ đã đoán được một ít và rồi cô nhìn thấy Tống Hoè đang thu dọn đồ đạc.
Tống Hoè là người làm lâu trong công ty, là trợ thủ đắc lực của Cố Dĩ Nguy nên rất nhiều người vây quanh hỏi cô ấy vì sao mà từ chức.
Tống Hòe lắc đầu: "Không phải từ chức, là bị sa thải"
Trong đám người, sắc mặt Tống Hòe cũng không có buồn bã gì , ánh mắt cô ấy dừng ở trên người Đàm Thơ, cười ẩn ý.
Đàm Thơ rũ mắt xuống, nắm chặt tay.
Đám người còn đang khiếp sợ với chuyện này thì Đàm Thơ thừa lúc đó gõ cửa phòng làm việc của Cố Dĩ Nguy.
Hồi lâu sau ở bên trong mới truyền ra âm thanh "Mời vào".
Đàm Thơ mở cửa, không đề phòng mà bị sặc mùi thuốc lá, cô nhíu mày.
Cố Dĩ Nguy ngồi ở trên ghế, đầu dựa vào ghế, nhắm chặt hai mắt, tay cầm một điếu thuốc.
Mà gạt tàn ở trên bàn làm việc không biết đã có bao nhiêu điếu thuốc đã cháy hết.
Đàm Thơ không hiểu nhiều về Cố Dĩ Nguy nhưng cô biết hắn không có nghiện thuốc lá đến vậy.
"Anh rể." Đàm Thơ nhẹ giọng hô.
Sự xưng hô này làm mí mắt Cố Dĩ Nguy giật giật, cuối cùng hắn mở mắt ra, cứ như vậy đối mắt với Đàm Thơ.
Hắn sửng sốt một lúc , rồi xoa trán:" Ngồi".
Lúc này Đàm Thơ mới phát hiện, đã lâu rồi cô không ở chung với Cố Dĩ Nguy. Cô đã rời khỏi nhà của hắn, mặc dù là cùng công ty nhưng rất ít chạm mặt.
Càng huống hồ bọn họ chỉ có trao đổi ở trên giường, còn cuộc sống hay sự nghiệp đều không liên quan đến nhau.
"Tống Hòe... ." Đàm Thơ muốn hỏi cái gì, nhìn thấy sắc mặt Cố Dĩ Nguy , cuối cùng nói ra suy đoán của bản thân,"Chị ấy phát hiện đúng không?".
Cố Dĩ Nguy hít một hơi thuốc lá sau đó dúi vào gạt tàn.
Cố Dĩ Nguy trầm mặc rất lâu, mới giơ tay lên nhìn nhìn đồng hồ: "Chúng ta đã ly hôn."
"Xác thực mà nói, còn có năm tiếng . Trăn Trăn...hẹn anh hai giờ chiều đi cục dân chính ly hôn".
Trong lòng nhanh chóng trầm xuống, Đàm Thơ không nghĩ chuyện này lại tới mức này, đã vậy còn sắp ly hôn.
Cô hiểu tình cảm mà Đàm Trăn dành cho Đàm Thơ , cũng biết chuyện này sẽ làm Đàm Trăn đau khổ bao nhiêu. Mà người chị kia chưa bao giờ phải trải qua những chuyện như thế này, thì tuyệt vọng cỡ nào mới kiên quyết lựa chọn ly hôn.
Đàm Thơ vốn cho rằng không liên quan tới cô, nhưng trái tim vẫn đau đớn.
Âm thanh nhỏ nhẹ của cô:" Chị ấy đã biết?, cũng biết chuyện của anh và em....".
"Chị em đã biết tất cả mọi chuyện." Cố Dĩ Nguy âm cắt đứt cô.
Đàm Thơ nghe nói như thế, cô rũ mắt :" Anh rể đang trách em đúng không?".
Cố Dĩ Nguy đánh giá khuôn mặt Đàm Thơ, sau một lúc lâu , hắn khẽ cười: "Đàm Thơ, em còn tốt hơn anh".
Hắn hẳn là trách Đàm Thơ sao? Cố Dĩ Nguy cũng từng tự hỏi bản thân về vấn đề này. Tuy rằng Đàm Trăn rời đi là do hắn tổn thương cô, nhưng có thể sự phản bội của Đàm Thơ đã dập tắt hi vọng cuối cùng của Đàm Trăn....Đàm Thơ đối với hắn mà nói, chính là chìa khóa mở ra cánh cửa ngoại tình.
Nếu như không sự xúc động của ngày hôm đó. Có lẽ Cố Dĩ Nguy vĩnh viễn cũng sẽ không phát hiện sự dơ bẩn đến từ trong xương tủy của hắn, nhưng nếu như không có lần bắt cóc kia của Đàm Thơ, thì có lẽ Cố Dĩ Nguy sẽ không bao giờ bước qua giới hạn. Hắn sẽ vĩnh viễn khoác một lớp da xinh đẹp và cùng Đàm Trăn đến đầu bạc.
Nhưng mà Cố Dĩ Nguy biết rõ, hắn không trách ai được.
Vụng trộm yêu đương với Đàm Thơ rất thoải mái. Bọn họ bỏ qua đạo đức mà phóng túng trầm luân, dưới sự áy náy với Đàm Trăn, bọn họ càng hưng phấn hơn. Thật ra Cố Dĩ Nguy không thể không thừa nhận , lúc ngoại tình với Đàm Thơ, Đàm Thơ đã cho hắn sự an ủi.
Có thể là bởi vì bọn họ đều là những người dơ bẩn đi.
—————————————————
Mn ơi follow fb mình với ạ với như là ủng hộ mik, mik có để link trong phần hội thoại ạ.Mn ơi gần hết r ạ mong mn ủng hộ emhttps://www.facebook.com/profile.php?id=100075420765953&mibextid=LQQ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]