Cô cảm thấy âm thanh của bản thân đã rất là lớn rồi, nhưng thực ra âm thanh khó phát ra, chỉ nghe thấy khàn khàn và mỏng manh.
Cô giống như người lạ nhìn người chồng đã yêu nhau hơn mười năm. Rõ ràng người đàn ông trước mắt rất giống trong trí nhớ của cô, mười mấy năm nay đều là thế giới của cô, nhưng trong chớp mắt, khuôn mặt anh tuấn kia giống như một con quái vật muốn ăn thịt, làm cả người cô run rẩy.
Hai mắt đẫm lệ , đi qua hồi ức tốt đẹp kia, nước mắt của Đàm Trăn giống như thuỷ tinh được rửa sạch.
"Nhưng mà , tại sao... ." Đàm Trăn nghe thấy âm thanh của bản thân.
Tại sao? Tại sao Cố Dĩ Nguy lại phản bội cô ?
Cô giống như một đứa nhỏ bị ức hiếp, cả người đầy vết thương, cố chấp muốn tìm ra câu trả lời.
"Trăn Trăn, em nghe anh giải thích! Đây là ngoài ý muốn, anh....."Cố Dĩ Nguy nhanh chóng nói ra, từ trước đến nay, hắn ăn nói khéo léo, bây giờ lại nói năng lộn xộn.
Hắn không phải là không có nghĩ tới sẽ bị phát hiện, hắn đã từng tìm nhiều lí do để giải thích với cô nếu bị phát hiện, nhưng khi hắn đối diện với cô, đối diện với sự đau khổ và ánh mắt không thể tin được của cô, lại không thể nói ra được một chữ.
Bị Đàm Trăn dùng ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, Cố Dĩ Nguy chợt phát hiện bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569475/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.