Đàm Trăn mặc bộ quần áo mùa thu, trên trán còn lấm tấm mồ hôi, lọn tóc quét vào hai má, nhìn rất là vội vàng.
Đồng Tiêu Tiêu mặc áo ngủ, mỉm cười để Đàm Trăn tiến vào.
Cô rất biết cách che giấu, nhất thời Đàm Trăn không phát hiện có cái gì không đúng, chính là nhìn gò má ửng đỏ của cô cùng với áo ngủ nhăn nheo cười: "Tiêu Tiêu ngủ lâu quá."
Đồng Tiêu Tiêu ngượng ngùng nói: "Tối hôm qua vẽ đến khuya , nên hôm nay ngủ bù thôi."
Đàm Trăn cũng không thèm để ý, những đứa con gái thường hay ngủ nhiều cũng bình thường, một bên dặn dò Đồng Tiêu Tiêu chú ý thân thể , một bên theo cô đi vào.
Nếu như Đàm Trăn cách lại gần một chút, hoặc là có thể thấy khe áo che kín vết đỏ ở ngực, tất cả những ấn kí đó chính là chồng cô lưu lại.
Nhưng mặc dù như thế, cô vẫn là ngửi được mùi kì quái.
Đàm Trăn không phải là người chưa biết việc đời , cô liếc nhìn Đồng Tiêu Tiêu một cái, nhẹ nhàng nhíu mày.
Đồng Tiêu Tiêu chú ý tới ánh mắt của Đàm Trăn, liền vội vàng đem bức tranh ở phòng khách đưa cho Đàm Trăn ,xoay người đi rót một ly nước.
Cô kẹp chặt hai chân của mình, miệng huyệt vừa mới bị phá, vẫn còn lưu lại cảm giác xé rách và đau đớn, từng đợt tê dại, đang phun dâm dịch ra bên ngoài, làm cho phía dưới của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569469/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.