Âm thanh tao nhã của đàn dương cầm vang lên trong hôn lễ, màu xanh của biển được trang trí lãng mạng, đóa hoa thủy tinh tô điểm thêm, tất cả đều được phủ kín toàn bộ lễ đường, đường đi dành cho chú rể và cô dâu là màu trắng, hai bên còn có hoa, tất cả như một bức tranh hoàn mỹ.
Ánh sáng ấm áp của ngọn đèn chiếu vào cô dâu chú rể, họ giống như là một đôi trời sinh để dành cho nhau.
Đàm Trăn đứng ở trong đám đông, ngửa đầu nhìn về phía cô dâu chú rể , liền Cố Dĩ Nguy đến cũng không phát hiện.
Cố Dĩ Nguy không nhẫn tâm quấy rầy Đàm Trăn, nhưng mà hắn chú ý tới khóe mắt Đàm Trăn ướt át.
Đôi mắt Đàm Trăn ửng hồng , nhìn thấy Cố Dĩ Nguy, liền vội vàng lau nước mắt, nói : "Chồng , anh đi đâu vậy? Nửa ngày cũng không thấy bóng dáng anh đâu hết".
Cố Dĩ Nguy không trả lời cô , duỗi tay xoa khóe mắt cô.
"Tại sao lại khóc?"
Đàm Trăn nhào vào lòng Cố Dĩ Nguy , ngửi mùi hương quen thuộc trên người hắn : "... Không có gì. Chỉ là cảm thấy hâm mộ."
Cô ngẩng đầu nhìn Cố Dĩ Nguy, đột nhiên hỏi ra vấn đề mà cô chưa từng hỏi:"Chồng, anh sẽ mãi mãi yêu em như vậy đúng không?"
Đàm Trăn không nghi ngờ về tình yêu mà Cố Dĩ Nguy dành cho cô.
Quen biết hơn mười năm, lúc niên thiếu, Cố Dĩ Nguy chưa bao giờ nói yêu. Từ trước đến nay , hắn đều ít nói, ít khi biểu hiện ra ngoài, nhưng tình yêu mà hắn dành cho cô rất sâu sắc, vì thế Đàm Trăn chưa bao giờ lặp đi lặp lại về vấn đề hắn có yêu cô không.
Nhưng mà trong một hai năm nay, Cố Dĩ Nguy có chút kỳ quái. Trên giường có chút mạnh bạo, dưới giường lại ôn nhu quá mức , thậm chí những lời sến súa đều nói rất nhiều lần với cô.
Lúc đầu, Đàm Trăn nghe vậy còn xấu hổ, về sau thì cảm thấy đó là điều hiển nhiên. Thế nên cô đã quên , Cố Dĩ Nguy không dễ dàng nói yêu nhưng lại dùng hành động để biểu lộ tình yêu đó.
Đàm Trăn không có để ý, nhưng trực giác của phụ nữ rất mẫm cảm , mặc dù Cố Dĩ Nguy đã cẩn thận , không có một sơ hở nào.
Đàm Trăn không có nghi ngờ lí do khác, chỉ là tâm lý bất an.
Cố Dĩ Nguy kinh ngạc vì câu hỏi của Đàm Trăn , hắn hiểu Đàm Trăn, biết những lời này không phải là đùa giỡn, mà là phát ra từ sự khủng hoảng cùng sự nghi ngờ ở trong lòng, cho dù Đàm Trăn không thể ý thức được.
Tay hắn nắm chặt giấu ở sau lưng, sắc mặt bình tĩnh : "Sao lại hỏi câu hỏi ngốc như vậy, bị cái gì kích thích à."
Mặc dù đã ngoại tình nhiều lần, nhưng anh vẫn yêu em mãi mãi.
Hai vợ chồng tâm sự cùng cười đùa ở trong đám đông, nhưng vẫn có người chú ý tới bọn họ.
Kiều Ứng Thành ở dưới đài nói chuyện với nhà gái. Là một người quân nhân nên thị lực của hắn rất tốt, cho dù ở trong đám đông, hắn cũng có thể thấy bọn họ dính chặt vào nhau.
Vị Đàm tiểu thư kia vừa mới đỏ mặt không dám nhìn hắn, bây giờ toàn bộ thế xác và tinh thần đều dựa vào chồng cô ấy, mà người đàn ông kia rất ôn nhu, hôn lên trán cô ấy.
Hắn hờ hững dời đi ánh mắt, nghĩ thầm tình cảm của hai vợ chồng này rất tốt.
Sau khi hôn lễ qua, đã có một khoảng thời gian dài bình tĩnh, Cố Dĩ Nguy cảm nhận được Đàm Trăn bất an, liền tạm thời không làm gì nếu không sẽ dẫn tới Đàm Trăn nghi ngờ.
Hai người giống như vợ chồng mới cưới mà dính chặt nhau, nhất là ở trên giường rất nhiệt tình, Đàm Trăn cũng phối hợp với hắn, làm những tư thế mới.
Hai cỗ thân thể giao hợp , chảy xuống tình yêu cùng tình dục, Cố Dĩ Nguy ở trong lúc làm tình, gắt gao ôm Đàm Trăn , liếm láp mọi nơi trên người cô, dùng môi lưỡi làm cho Đàm Trăn thành nước.
Nhìn vợ ửng hồng cùng thở gấp, côn thịt dưới người trong khoảnh khắc lại không muốn rời xa sự quấn quýt với vợ, điên cuồng xông pha rồi bắn vào áo mưa.
Tinh dịch nóng bỏng ở trong áo mưa làm cho bức tường chặt lại, Đàm Trăn run rẩy cao trào, rên rỉ "Không cần không cần", Cố Dĩ Nguy mới bỏ qua cho cô.
Sau ki cao trào, hai người ôm chặt nhau.
Đàm Trăn ở trong lòng Cố Dĩ Nguy rơi vào giấc mơ đẹp , Cố Dĩ Nguy vuốt ve tóc Đàm Trăn , ánh mắt nhìn trần nhà.
Sau một lúc lâu hắn nhắm lại mắt.
Rõ ràng là tình cảm chân thành của vợ, vì sao sau khi cao trào, hắn còn cảm thấy chưa đủ?.
Thân thể không lừa được người, dục vọng so với lòng người càng thành thật.
Làm tình cùng vợ tất nhiên là rất sung sướng và thỏa mãn , nhưng mà giống như là thiếu cái gì vậy. Cái loại kích thích cùng khoái cảm như Anh Túc khống chế đầu óc của hắn, đem hắn biến thành dã thú thần phục với dục vọng . Hắn từng có giãy dụa, lại rất mau trầm luân , tự cho rằng cố thể nắm trong tay mọi chuyện, hay có thể xử lí đẹp cả đôi đường.
Nhưng mà chuyện của Chu Mạt thì Cố Dĩ Nguy không thể không để ý.
Đàm Trăn ngủ say ở trong ngực hắn hắn trần trụi lồng ngực Tĩnh Tĩnh ngủ say , tiếng hô hấp của cô phà vào đầu vú của hắn, phía dưới xìu xuống bây giờ lại ở trong chăn, nhô cao thành lều trại.
Cố Dĩ Nguy nhíu mày, khó chịu nhắm hai mắt lại.
Sau đó hắn thả lỏng, chìm vào giấc mơ đẹp cùng Đàm Trăn.
Cũng may, hiện tại có một số việc đã giải quyết xong.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]