Đàm Trăn nhìn cái tay đang giơ lên trong không trung kia, cũng không có ý định muốn bắt tay.
Kiều Ứng Thành nghĩ tới điều gì, khóe miệng cong lên, thu tay về.
Kiều Ứng Dương nhìn hai người khó xử, có chút không hiểu nói:" Hai người quen nhau à?"
Đàm Trăn lúng túng liếc nhìn Kiều Ứng Thành một cái.
Lúc nãy, cô đi theo đường mà nhân viên phục vụ chỉ, tới nơi cô theo bản năng đi tới nhà vệ sinh nữ. Nhưng mà khi đi vào, liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn , tay đỡ lấy vật thể thô cứng, đang đi vệ sinh.
Lúc đó đầu óc Đàm Trăn trống rỗng, cả người cô cứng đờ, lỗ tai ửng hồng. Người kia cảm giác được có người liền quay đầu nhìn Đàm Trăn, hai người đều ngẩn ngơ.
Đàm Trăn lập tức che mặt nói xin lỗi rồi đi ra ngoài.
Đàm Trăn cảm thấy đó là hình ảnh mà cô thấy khó xử nhất trong đời , nhưng mà cô không nghĩ tới, nó sẽ càng khó xử hơn, khi mười mấy phút sau lại thấy người đàn ông đó.
Mà người đàn ông đó lại là anh của chú rể.
Đàm Trăn cố gắng cho mặt mình không đỏ lên, nhưng mà hai bên tai lại tỏa ra hơi nóng.
Kiều Ứng Thành nhìn cô khó xử, mở miệng nói:" Không có, đây là lần đầu gặp mặt".
Âm thanh của hắn cực kỳ dễ nghe, nói rất dứt khoát.
"Cố tiên sinh không ở đây sao?" Kiều Ứng Thành liếc mắt nhìn hai bên tai ửng đỏ của Đàm Trăn.
Đàm Trăn cười miễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569452/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.