Chương trước
Chương sau
Đàm Trăn nhìn cái tay đang giơ lên trong không trung kia, cũng không có ý định muốn bắt tay.

Kiều Ứng Thành nghĩ tới điều gì, khóe miệng cong lên, thu tay về.

Kiều Ứng Dương nhìn hai người khó xử, có chút không hiểu nói:" Hai người quen nhau à?"

Đàm Trăn lúng túng liếc nhìn Kiều Ứng Thành một cái.

Lúc nãy, cô đi theo đường mà nhân viên phục vụ chỉ, tới nơi cô theo bản năng đi tới nhà vệ sinh nữ. Nhưng mà khi đi vào, liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn , tay đỡ lấy vật thể thô cứng, đang đi vệ sinh.

Lúc đó đầu óc Đàm Trăn trống rỗng, cả người cô cứng đờ, lỗ tai ửng hồng. Người kia cảm giác được có người liền quay đầu nhìn Đàm Trăn, hai người đều ngẩn ngơ.

Đàm Trăn lập tức che mặt nói xin lỗi rồi đi ra ngoài.

Đàm Trăn cảm thấy đó là hình ảnh mà cô thấy khó xử nhất trong đời , nhưng mà cô không nghĩ tới, nó sẽ càng khó xử hơn, khi mười mấy phút sau lại thấy người đàn ông đó.

Mà người đàn ông đó lại là anh của chú rể.

Đàm Trăn cố gắng cho mặt mình không đỏ lên, nhưng mà hai bên tai lại tỏa ra hơi nóng.

Kiều Ứng Thành nhìn cô khó xử, mở miệng nói:" Không có, đây là lần đầu gặp mặt".

Âm thanh của hắn cực kỳ dễ nghe, nói rất dứt khoát.

"Cố tiên sinh không ở đây sao?" Kiều Ứng Thành liếc mắt nhìn hai bên tai ửng đỏ của Đàm Trăn.

Đàm Trăn cười miễn cưỡng, "Anh ấy có thể là gặp người quen, để tôi gọi điện cho anh ấy"

Điện thoại truyền đến âm thanh của Cố Dĩ Nguy : "Trăn Trăn?"

"Chồng ơi, anh đang ở đâu vậy, anh của Kiều Ứng Dương ở đây này".

"Phải không?." Âm thanh của Cố Dĩ Nguy vẫn bình thường, "Vậy thì Trăn Trăn giúp anh chào hỏi, bên này anh gặp được đối tác , đang nói chuyện hợp tác".

Cúp điện thoại, hai anh em Kiều Ứng Dương chỉ có thể đi đón tiếp các vị khách khác.

Đàm Trăn ngồi , vỗ khuôn mặt ửng đỏ của mình, thở dài một hơi.

Mà bên kia Cố Dĩ Nguy ném xuống điện thoại, môi tiến tới cặp vú trắng nõn.

Quần áo Chu Mạt đã sớm cởi hết, cặp vú to lớn dựng thẳng trong không trung.

Ánh mắt của cô nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Cố Dĩ Nguy.

Làm tình nhân của Cố Dĩ Nguy lâu như vậy, đương nhiên đây không phải là lần đầu khi đang làm tình mà vợ hắn gọi điện thoại. Lúc đầu trên mặt hắn còn sự hổ thẹn, rồi sau đó từ từ đi vào thân thể cô. Khi mà đã trải qua nhiều lần rồi, hắn càng ngày càng bình tĩnh nhưng dựa vào âm thanh ôn nhu của hắn, cô liền biết đối phương chính là vợ hắn.

Loại người này sao có thể ngoại tình đâu. Chu Mạt nghĩ không ra, cũng không muốn nghĩ, mà chỉ muốn phóng túng thân thể của chính mình nhập vào trận vụng trộm làm tình này.

Mùi sữa hỗn hợp mùi rượu, núm vú bị hắn cẩn thận liếm láp, thưởng thức rượu ở phía trên.

Nàng nằm ngửa trên sofa , hai chân dang rộng, miệng nhỏ phía dưới theo động tác của hắn, chảy ra mật thủy.

"Tiên sinh, a...ân..."

Tay Cố Dĩ Nguy đi xuống, theo bụng cô, bao trùm bụi cỏ chảy nước.

Trong phòng, tiếng thở gấp cùng tiếng nước hoàn toàn thiêu đốt dục vọng trong hai người.

Chu Mạt muốn hôn hắn, nhưng hắn lại nhéo hòn le của cô. Chu Mạt nức nở một tiếng, tiểu huyệt co lại, dâm thủy bắn ra trên tay của hắn.

"Tiểu lẳng lơ, phun nhiều quá."

Cố Dĩ Nguy duỗi tay ướt đẫm, bôi dâm dịch lên mặt cô, sau đó đâm vào cái môi đóng mở của cô, dùng lực khuấy đều.

"A a..." Chu Mạt bị hắn mạnh bạo khuấy, có chút đau, nhịn không được dùng đôi mắt ẩm ướt nhìn hắn.

Cố Dĩ Nguy không có biểu cảm, quần tây của hắn đã sớm cởi bỏ, côn thịt màu tím hồng thẳng tắp hướng về phía trước.

Rất nhanh hắn rút tay ra, giữ đầu Chu Mạt, côn thịt dữ tợn đâm chọt khuôn mặt cô.

Chu Mạt thuận theo hắn, ngậm côn thịt vào miệng. Cố Dĩ Nguy rất thích dùng miệng, nhưng hắn luyến tiếc để Đàm Trăn làm chuyện này, tuy rằng bị tình nhân dùng miệng rất nhiều, nhưng Chu Mạt là do hắn dạy dỗ, mọi phương diện đều có thể làm hài lòng hắn, bởi vậy phần lớn đều dùng miệng trước rồi mới vào vấn đề chính.

Chu Mạt cố gắng hé miệng, quy đầu to lớn ép lấy đầu lưỡi của cô, mang theo mùi tanh của dịch nhờn đưa vào trong miệng, thuần thục mút nó. Miệng cô nhanh chóng bị nhét đầy, cô dùng đầu lưỡi liếm láp thân gậy, liếm xung quanh một vòng, rất nhanh có thể cảm giác được, côn thịt lại cứng rắn.

Chu Mạt biết lần này là chính mình tự chủ trương, bởi vậy động tác rất nhiệt tình, biểu cảm hưởng thụ nhìn hắn, dịch nhờn không ăn kịp, cùng nước bọt theo khóe miệng chảy ra.

Bị người khác vừa liếm vừa mút, mà thấy người đó rất hưởng thụ, Cố Dĩ Nguy bị kích thích đến côn thịt chuyển động, eo lay động về phía trước, côn thịt thô to cứ như vậy, đâm vào miệng nhỏ của cô, nhiều lần xâm nhập yết hầu cô.

Chu Mạt bị hắn nắm tóc không thể cử động , chỉ có thể nuốt ăn côn thịt thô to, yết hầu nổi lên từng đợt ghê tởm, nhưng lại bị côn thịt đâm vào.

Cô đáng thương nức nở cầu xin, yết hầu phát ra âm thanh" ong ong" nhưng Cố Dĩ Nguy lại không biểu cảm, động tác càng ngày mạnh lên.

Lúc nước mắt của Chu Mạt muốn tràn ra, thì Cố Dĩ Nguy rút ra côn thịt dính đầy nước bọt.

Hắn nhìn cô xụi lơ, giễu cợt nói: "Hiện tại biết đau, vừa mới ôm tôi, xin tôi chơi em, như thế nào không nghĩ tới?"

Hắn nắm chân Chu Mạt ,đè cô lên sofa. "Em còn không có nói cho tôi biết, em tới đây như thế nào? ."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.