Chương trước
Chương sau
Tay Cố Dĩ Nguy cách quần bò , vuốt ve mông cô, ánh mắt nguy hiểm, mùi thơm của hắn bao bọc cô.

Hắn giống như châm lửa trên người cô , vốn dĩ là tiểu huyệt khô cạn cùng sưng đỏ, bị hắn kích thích, bắt đầu chảy nước.

"Anh rể..." Đàm Thơ theo bản năng rên rỉ ,  mặt đỏ lên, hoàn toàn rơi vào lời nói vi phạm đạo đức của hắn cùng sự kích thích của vụng trộm yêu đương.

"Thơ Thơ ngoan đi." Hắn hôn mặt cô, "Liếm cho anh rể."

Đàm Thơ không thèm nói, nhìn phòng khách không có ai, sau đó mới quỳ xuống, cởi quần hắn.

Bụi cỏ màu đen ở giữa côn thịt to lớn đã cứng một nửa , Đàm Thơ nghĩ từ hôm qua cho đến sáng nay , đều là côn thịt này ra vào thân thể cô , mặt liền đỏ lên.

Cô chưa bao giờ có sự ngại ngùng đối với tình yêu , lúc ở trên giường với bạn tình cũng vậy, chỉ đơn giản là phát tiết.

Nhưng mà chỉ có anh rể , mới có thể cho cô một cảm giác khác hoàn toàn mà cô không thể khống chế được, dễ dàng bị chơi đùa trong lòng bàn tay.

Đàm Thơ dùng tay vỗ về, chơi đùa phía dưới, rất nhanh cán đã lồi ra mạch máu, mùi tanh kết hợp vị mùi của sữa tắm trên người hắn.

Tuy rằng lúc ở trên giường , cô cũng không liếm cho người khác , nhưng lúc này, trong thân thể lại sôi trào lên suy nghĩ muốn ăn.

Cô không do dự nữa, mở ra cái miệng nhỏ ngậm côn thịt của hắn.

Cố Dĩ Nguy đứng kế bên chỗ rửa chén , phía trên hắn vẫn đang  rửa rau, phía dưới nhịn  không được lắc lư.

Lưỡi Đàm Thơ cực mềm, khoang miệng có nhiệt độ cao, giống như ăn cây kem, mà liếm mút xung quang quy đầu to lớm của hắn , miệng chảy ra dịch nhờn.

Hương vị của dịch nhờn rất tanh, Đàm Thơ cau mày tính nhả côn thịt ra, rồi nhổ dịch nhờn ra,  ai ngờ một cái tay lớn giữ chặt đầu cô , sau đó liền không lưu tình dùng sức cắm vào trong miệng cô.

Côn thịt bị liếm đến tràn đầy nước miếng,  thao vào miệng cô , tiến vào sâu bên trong yết hầu. Đàm Thơ khó chịu nuốt nước miếng, lại kích thích hắn, hắn dùng sức như muốn đâm xuyên qua cô.

"Anh rể. . . . . Ô ô nhẹ một chút. . . . . Nhẹ một chút. . . . . Đau quá. . . . ." Trong mắt Đàm Thơ đã có nước mắt, giọng điệu nức nở.

Côn thịt thao một lúc rồi dừng lại, Cố Dĩ Nguy thở dài, xoa đầu Đàm Thơ.

Đàm Thơ biết hắn đã lưu tình với cô, nhưng côn thịt ở trong miệng rất cứng, , chỉ dựa vào  liếm thì rất khó bắn, nhưng là nếu không bắn ,  thì có thể chị gái sẽ phát hiện.

Cô nuốt chất lỏng vị mặn, sau đó cô nhả thịt ra , dùng đầu lưỡi liếm cán.

Cô giương mắt nhìn Cố Dĩ Nguy.

"Anh rể thao em đi, thao miệng của Thơ Thơ đi , muốn thao như thế cũng được"

Vừa nói vừa dùng sức ngậm côn thịt vào , cố hết sức ngậm côn thịt đến chỗ sâu nhất.

Cố Dĩ Nguy bị cô thuận theo cùng lời nói dâm đãng kích thích đến da đầu run lên, theo xương sống chạy lên dòng điện , khoái cảm lan ra toàn thân

Hắn vỗ về đầu cô, đẩy đầu cô vào côn thịt sâu hơn.

Côn thịt cứng rắn tùy theo động tác của hắn, không ngừng tiến về phía trước, một lúc lâu, côn thịt tại giật giật trong miệng cô , hắn nhanh chóng rút ra, đồng thời bắn ra tinh dịch.

Đàm Thơ không kịp tránh, toàn bộ đều bắn lên mặt , miệng mũi đều là tinh dịch.

Đàm Thơ lè lưỡi liếm tinh dịch xung quanh môi ,  nhíu mày, nhưng vẫn liếm sạch sẽ, sau đó nuốt vào.

"Anh rể, bắn nhiều quá." Hai ngày rồi, hắn đã bắn tinh dịch lên người cô, nhiều nhất vẫn là bắn vào chỗ sâu nhất của thân thể, đây là lần đầu tiên cô nếm thử hương vị của tinh dịch.

Cố Dĩ Nguy  kéo cô lên , dang tay ôm cô vào lòng.

"Sao lại vừa ngoan vừa dâm đãng như vậy."

Cố Dĩ Nguy hôn  môi của cô , mùi tanh của tinh dịch kết hợp với vị ngọt trong miệng cô, giống như một liều thuốc kích dục.

Nhưng mà lại không có thời gian cho hắn triền miên, giờ ăn cơm đã rồi.

Vì thế Cố Dĩ Nguy chỉnh sửa lại quần áo , vỗ  mông cô , ý bảo cô đi ra phòng khách xem ti vi.

Lúc ăn cơm , Đàm Trăn nhìn Đàm Thơ có chút kỳ quái , hỏi: "Thơ Thơ, miệng bị sao vậy? Sao lại đỏ như vậy?"

Đàm Thơ giật mình, bình tĩnh nói: "Không có gì đâu chị, lúc nãy em mới ăn đồ cay nên vậy ."

Đàm Trăn cười : " Sao lại giống trẻ con vậy, trước khi ăn cơm lại đi ăn đồ cay"

Phía đối diện ,Cố Dĩ Nguy chuyên tâm ăn cơm,  khóe miệng cong lên , cũng không có nói chuyện.

Đàm Thơ tức giận , âm thầm dẫm lên chân của hắn.

—————

Buổi tối đi ngủ, tay Đàm Trăn tay cọ lồng ngực Cố Dĩ Nguy.

Hai ngày này, hắn đã phát tiết hết lên người Đàm Thơ , nhất thời lực bất tòng tâm . Không phải là không được, mà là khi biểu hiện khác với bình thường sẽ dẫn tới hoài nghi.

"Lực bất tòng tâm": Cả câu mang ý nghĩa năng lực, khả năng bó buộc ý muốn làm gì đó của con người. Mặc dù rất muốn thực hiện điều gì đó nhưng lại không thể làm được.

Cho nên hắn chỉ nói:"Vợ, bao ở trong nhà hết rồi"

"Em không muốn mang bao à? Anh rất vui đó , nhưng mà còn em......" Cố Dĩ Nguy hôn  gò má cô , hô hấp mập mờ chui vào  lỗ tai cô, làm cho cả người cô mềm nhũn.

Đàm Trăn do dự , bây giờ cô không muốn mang thai , gần nhất làm tình đều không mang bao.

Đàm Trăn tức giận đánh Cố Dĩ Nguy một cái, sau đó chui đầu vào gối.

Cố Dĩ Nguy cảm thấy buồn cười, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, khóe miệng nhếch lên.

Hắn xoay người đè trên người Đàm Trăn , hôn nóng bỏng ở cổ cô , sau đó hôn một đường đi xuống phía dưới.

"Trăn trăn, anh không cần cái kia cũng có thể làm cho em sướng."

"Em có muốn thử một lần không?" Nói xong, lè lưỡi, liếm vú Đàm Trăn.

Lúc đầu Đàm Trăn cũng muốn , nhưng mà suy nghĩ lại thì lắc đầu nói:"Dơ lắm chồng, không muốn đâu"

Cô duỗi tay muốn đẩy hắn ra, nhưng lại bị tay của hắn, gắt gao giữ chặt, đè ở trên giường, thân hình cao lớn của hắn đè trên thân thể yêu kiều của cô, nhất thời , cô không thể cử động được.

"Sao mà dơ được, chỗ đó của em rất thơm."

"Thử một lần được không, không thoải mái thì nói anh, anh sẽ dừng lại..."

Sau đó, hắn hôn từ trên xuống, cuối cùng , môi hắn dừng ở quần lót ướt đẫm của Đàm Trăn.

"Vợ nói không muốn, vậy chỗ này là cái gì? Sao nó lại ướt?"

Đàm Trăn xấu hổ, trả thù hắn bằng cách  dùng hai chân kẹp đầu của hắn vào , đầu hắn bị bắt dính sát vào tiểu huyệt.

Cố Dĩ Nguy lè lưỡi , liếm quần lót ướt đẫm, cảm nhận được cô đang run rẩy.

Hắn cười nói: "Vợ của anh sao lại nhạy cảm như vậy,  anh còn chưa chạm vào, nó đã chảy nước."

Nói xong , hắn lè lưỡi,  đẩy quần lót qua một bên , chạm vào tiểu huyệt ướt át của cô.

Lưỡi của hắn rất nóng , lỗ thịt thì nhiệt độ cao, vừa tiếp xúc , giống như bị điện giật, cả hai người đều run rẩy.

Cố Dĩ Nguy mút  dâm dịch của cô , răng nhẹ nhàng ma sát đậu đỏ, cảm nhận  được nước trào ra càng nhiều, lập tức ngậm đậu đỏ vào trong miệng.

Thân thể Đàm Trăn run rấy, cả người xụi lơ ở trên giường , tay nắm chặt ga giường, miệng rên  rỉ.

"A a. . . . . Chồng. . . . . A....thật thoải mái. . . . ."

Cố Dĩ Nguy trêu đùa hột le xong, há to mồm bú liếm dâm dịch đang chảy ra, đầu lưỡi vòng xung quanh môi mật cùng miệng huyệt.

"Rất ngọt......nước của Trăn Trăn rất ngọt....."

Cố Dĩ Nguy chỉ liếm huyệt một lần,  học từ chỗ em gái của vợ , nhưng mà năng lực học tập của hắn thật sự rất nhanh, dễ dàng dùng lưỡi làm cho Đàm Trăn sướng run người.

Chỉ một lúc sau, Đàm Trăn thở hổn hển , thân thể run rẩy, trong mắt tràn đầy ướt át.

Cố Dĩ Nguy rời khỏi tiểu huyệt Đàm Trăn , sau đó đè cô trên giường.

"Sao anh biết cái này ! Nói, học được từ người phụ nữ nào?"

Cố Dĩ Nguy biết phụ nữ đối với chuyện này rất nhạy bén, có thể sẽ phát hiện.

Nhưng hắn tin tưởng chính mình xử lí những chuyện đó đã rất kín kẻ, tạm thời Đàm Trăn hẳn là không phát hiện ra được cái gì , cũng không có khả năng nghĩ xa như vậy, hiện tại cô chất vấn, đơn giản chỉ là đùa giỡn.

Vì thế hắn cười, đùa giỡn Đàm Trăn.

"Anh học được ở trên người của nhiều người phụ nữ khác đấy"

"Trăn Trăn không biết à? Anh rất chuyên nghiệp đấy ."

"Liếm một lần là được mấy vạn đó."

"Làm vợ của anh có phải hay không rất có lợi."

"Hừ!" Đàm Trăn cười mắng Cố Dĩ Nguy , "Ai muốn làm vợ của một con vịt chứ".

"Muốn thử hương vị của em không ,vợ yêu?"

Cố Dĩ Nguy cúi đầu hôn môi Đàm Trăn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.