Nửa tháng trước, chuyện bắt cóc, cô cũng từng do dự có nên làm hay không.
Cô biết, anh rể yêu chị gái của mình, cũng biết hắn ngoại tình nhiều lần.
Nhưng hành động của Tiết Linh, hoàn toàn thiêu đốt dục vọng trong lòng cô.
Cô chịu lâu rồi.
Kiềm chế dục vọng từ năm 17 tuổi đến bây giờ, cô cũng từng tìm bạn tình để giải quyết, mùi vị không tệ, nhưng lòng tham lại càng nhiều.
Cô còn nhớ rõ, năm 17 tuổi, cô ở trong chăn, tự an ủi, ảo tưởng người kia. Ngón tay cô cắm vào tiểu huyệt non nớt,chảy ra dâm dịch, nhưng cô cảm thấy chưa đủ.
Sau buổi tối năm 17 tuổi đó, là nhiều buổi tối nữa, cũng đều ôm giấc mơ với người kia.
Ban ngày càng lạnh nhạt, thì buổi tối càng khát vọng.
Không chiếm được anh rể, thì cô chỉ mãi mãi là cô bé 17 tuổi đáng thương.
Cô không muốn phá hư tình cảm của anh rể và chị gái, cũng không biết anh rể có thích tính tình trầm mặc , lạnh nhạt của cô hay không mà ngoại tình với cô.
Cho nên, cô lựa chọn cách bí ẩn nhưng nguy hiểm, sau đó cô có được anh rể.
Cô cho rằng, cô có thể buông được, có được một lần là được rồi.
Nhưng mà ngày hôm sau, cô trăn trở suy nghĩ, cuối cùng chia tay bạn trai.
Triệu Chi Nam nghe xong, như muốn khóc.
Cô thấy người bạn trai này rất kì quái, rõ ràng chỉ qua lại mấy tháng, với lại lúc đầu là bạn tình, cô cũng cảm thấy bình thường, gọi là quan hệ người yêu, nhưng thật ra chỉ là giải tỏa dục vọng của nhau.
Cô cảm thấy tính cách của Triệu Chi Nam rất tốt, điều kiện cũng tốt, muốn tìm loại phụ nữ nào cũng sẽ có.
Vì thế đối mặt với đôi mắt ẩm ướt của Triệu Chi Nam, anh ấy hỏi cô , vì sao lại chia tay.
Cô nói:" Em đã lên giường với người khác".
Triệu Chi Nam khóc, ôm chặt cô.
"Vì sao lại lên giường với người khác?".
Chân tay anh ấy luống cuống:" Do khoảng thời gian này anh bận rộn à, thực xin lỗi , bảo bối, khoảng thời gian này, đến lúc anh kiểm tra, nên không thể ở bên em được".
"Về sau, anh sẽ cố gắng, sẽ biểu hiện thật tốt ở trên giường, em muốn cái gì cũng được.....Thơ Thơ".
Triệu Chi Nam giống như muốn sụp đổ, anh ấy chôn ở vai cô, nước mắt rơi xuống.
Đàm Thơ á khẩu, không trả lời được.
Nếu không phải cô có trí nhớ, thì cô đã tưởng , bọn họ yêu nhau nhiều năm rồi, đối phương yêu cô đến mức , muốn sửa lỗi lầm của mình, mà không đi chất vấn , hỏi người lên giường với cô là ai.
Nhưng mà Triệu Chi Nam như vậy, Đàm Thơ càng không thể tổn thương anh ấy.
Cô không cho được đồ vật mà Triệu Chi Nam muốn, cô là một người xấu.
Vì thế, cô không thể kéo theo Triệu Chi Nam.
Đàm Thơ trầm mặc, kiên định đẩy anh ấy ra: "Xin lỗi, Chi Nam, chúng ta dừng ở đây đi."
Triệu Chi Nam hỏi cô, "Em thích anh ta phải không?".
Thích? Đàm Thơ sửng sốt một chút, lắc đầu.
Cô biết cô đối với Cố Dĩ Nguy không phải là thích, mà là một loại chấp niệm.
Triệu Chi Nam cười, "Nếu không thích anh ta, vậy tại sao lại không thích anh?"
"Thơ Thơ, thích anh đi, được không?"
"Thơ Thơ, đừng rời khỏi anh , được không?"
...
Đàm Thơ nhắm mắt lại , không suy nghĩ tới khuôn mặt đáng thương, khóc lóc cầu xin của Triệu Chi Nam.
Đàm Trăn rửa chén xong , đi ra , sau đó gọt trái cây.
Một tay Cố Dĩ Nguy ôm cô, một tay cầm ly nước đút cho cô.
Nhìn rất ngọt ngào, không chấp nhận được ai chen chân.
Nhưng mà Đàm Thơ cười chế nhạo.
------
Qua hai ngày.
Cố Dĩ Nguy cùng Đàm Thơ trở về nhà, nhìn thấy trên bàn ăn , có một cái bánh sinh nhật.
Phía trên có mặt cười, cùng chữ viết 'Chúc mừng sinh nhật hai mươi hai tuổi của Thơ Thơ'
Bên cạnh còn có dòng chữ :' Em gái, sinh nhật vui vẻ nha! Đêm nay chị có việc nên không ở nhà, không có cách gì để chúc mừng sinh nhật em, hy vọng bánh ngọt sẽ mang đến cho em gái đáng yêu của chị , thật nhiều sự vui vẻ '.
Đàm Thơ nhìn dòng chữ nở nụ cười, quay đầu nhìn Cố Dĩ Nguy:"Không phải là chị muốn nấu bữa ăn ngon cho em à? Một cái bánh ngọt liền cho rằng em sẽ bỏ qua".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]