Chương trước
Chương sau
Văn phòng rơi vào im lặng.

Tiết Linh bàng hoàng, theo bản năng đóng cửa lại, không để một khe hở nào.

Cô nhìn thấy anh từ trước đến nay đều lạnh lùng, bây giờ lại giống như con thú hoang gắt gao thao nữ nhân, theo góc độ của cô, cô còn nhìn thấy côn thịt ra vào tiểu huyệt, chảy ra dâm dịch.

--Mà nữ nhân này lại không phải là chị dâu của cô.

Tiết Linh cảm thấy như trời đất sụp đổ, đầu óc không nghĩ được gì.

Cô là một người ngây thơ nhưng lại tràn ngập nhiệt tình , so ra lại có chút giống Đàm Trăn, nhưng cô lại cố chấp và can đảm hơn Đàm Trăn.

Vì thế nên cô mới vụng trộm yêu thầm anh nhiều năm như vậy, tình yêu đó ngày một lớn lên, khống chế không được.

Cho nên,một bên cô dũng cảm biểu đạt tình yêu của mình, một bên lại lên án chính mình rằng sao có thể hèn hạ như vậy.

Nhưng mà có thể nói cho cô biết được không, hiện tại trước mắt cô là cái gì?.

--Anh của cô ngoại tình.

Cố Dĩ Nguy nhìn thấy có người mở cửa, tim co rút lại, nhưng khi nhìn thấy là Tiết Linh, liền nhíu mày.

Vừa mới cao trào xong, thân thể khôi phục thanh tỉnh. Hắn rời khỏi người Tống Hòe, sau đó lấy bao ra rồi lấy thêm khăn giấy lau côn thịt, mặc lại quần áo.

Tống Hòe không hổ là người bình tĩnh, thấy người tiến vào không phải là người của công ty, liền thả lỏng tinh thần, đồng thời bình tĩnh lau thân thể sau đó mặc lại quần áo.

Tống Hòe cho Cố Dĩ Nguy một ánh mắt, sau đó đi ra ngoài.

Lúc đi ngang qua, Tiết Linh ngửi thấy trên người nữ nhân có hương vị của anh , thấy được trên tai của cô ta còn vết cắn.

Tiết Linh nhìn chằm chằm Tống Hòe, như muốn cắt từng miếng thịt trên người cô ta.

Tống Hòe thản nhiên nhìn lại Tiết Linh,khôi phục bộ dáng mỹ nhân trầm ổn đi ra ngoài.

Đóng lại cửa phòng.

Trong phòng chỉ còn anh em bọn họ.

"Anh , anh nói cho em nghe" Âm thanh của Tiết Linh vang lên,"Nữ nhân này...."

Cô ý thức được hỏi câu này thật ngu ngốc nên đổi một câu hỏi khác.

"Anh , anh ngoại tình bao lâu rồi?"

Cố Dĩ Nguy nhìn cô.

"Tiết Linh, chuyện hôm nay, em phải làm như không biết".

Tiết Linh mỉm cười.

"Anh, nữ nhân này có thể, vậy em cũng có thể?".

Dự cảm không lành,Cố Dĩ Nguy nhéo mi,"Tiết Linh,em còn chưa từ bỏ?".

"Từ bỏ?Anh muốn em từ bỏ chứ gì" Tiết Linh cười nhưng lại giống như khóc.

"Sao có thể từ bỏ được, chừng nào em chết thì tâm em sẽ chết".

Rất lâu trước kia, trong tâm cô chỉ có một người là anh họ

Lúc đó, Cố Dĩ Nguy, ôm cô vào lòng, cô liền gọi anh một tiếng:"Anh họ".

Lúc nhỏ kêu anh họ.

Sau khi lớn lên kêu anh.

Nhưng chỉ có trời biết, cô không muốn làm em gái của anh.

Cố Dĩ Nguy thấy được tình yêu cố chấp của Tiết Linh, nhưng mà hắn bất lực.

Nếu như sớm biết được, cô bé mà anh nhìn lớn lên, lại đối với mình có tình cảm như vậy....nếu như...

Lần đầu tiên, Cố Dĩ Nguy không biết làm gì.

"Tiết Linh, em sắp 18 tuổi rồi, em nên trưởng thành".

Tiết Linh lạnh lùng cười:" Em đã trưởng thành từ sớm, chỉ có anh xem em như trẻ con mà thôi".

Cô im lặng nhìn Cố Dĩ Nguy, trong mắt là cảm xúc ấp ủ, sau đó môi run rẩy, nói ra khát vọng của mình.

Như uy hiếp.

"Anh, anh phải làm tình với em, nếu không em sẽ nói cho Đàm Trăn".

Cố Dĩ Nguy thấy Tiết Linh nghiêm túc, khuôn mặt xụ xuống.

"Em đang uy hiếp anh?".

"Anh, em không có cách khác" Tiết Linh mù quáng.

Cô muốn anh của mình, cho dù là kết hợp thân thể ngắn ngủi cũng được,.

Cô muốn anh của cô.

"Được, vậy em đi nói đi" Cố Dĩ Nguy ung dung ngồi trên ghế dựa, nhìn khuôn mặt đau khổ của Tiết Linh.

Tiết Linh sững sờ nhìn anh của cô:"Anh không sợ Đàm Trăn biết sao?".

Cô biết tình yêu của Cố Dĩ Nguy dành cho Đàm Trăn, chẳng sợ ngoại tình,cũng không muốn cho Đàm Trăn biết.

Nhưng nếu như Đàm Trăn biết thì sẽ không thể vãn hồi đoạn hôn nhân này

"Không có ảnh hay video, chỉ dựa vào lời nói của một bên, ai tin?" Cố Dĩ Nguy thản nhiên nói," Huống hồ từ trước tới nay, quan hệ của em và cô ấy không tốt, cô ấy sẽ không cảm thấy đây là chiêu trò của em để quấy rối chúng ta?".

"Em đoán xem, cô ấy tin tưởng em, hay tin tưởng anh?"

"Anh biết suy nghĩ của em, chuyện này không có chứng cứ xác thực, nhưng lại đánh vào đòn tâm lý của Trăn Trăn, cô ấy sẽ nghi ngờ. Vậy nếu sau này , anh vẫn tiếp tục làm chuyện này,có phải hay không sẽ dễ bị phát hiện?".

"Em nghĩ không sai, tất cả đều có khả năng".

"Nhưng mà không sao, em cứ đi nói cho cô ấy, hậu quả anh sẽ gánh vác".

"Anh hy vọng, hậu quả của em , em có thể tự gánh vác được".

"Em uy hiếp anh? Linh Linh, em vẫn chưa trưởng thành".

------------------

Ể tui không hiểu sao Tiết Linh cố chấp vậy ta, nhưng mà chắc giống kiểu "uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời", nhìn cũng tội bả quá huhu

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.