Cố Dĩ Nguy biết mình không ở lại nhà cha mẹ được , ăn cơm trưa xong liền trở về nhà.
Đàm Trăn vẫn chưa về nhà.
Cố Dĩ Nguy thấy lạ, gọi điện cho Đàm Trăn:"Trăn Trăn".
"Cố tiên sinh phải không?"Bên kia hình như không phải giọng của vợ,nhưng giọng lại có chút quen thuộc.
Bạn thân của Đàm Trăn, Đường Thiên San.
"Ừ" Cố Dĩ Nguy biết không phải là vợ,có chút lạnh lùng hỏi:"Trăn Trăn còn ở nhà của cô à?".
Nghĩ đến hôm qua vì người này mà vợ khôg trở về nhà,vì thế xảy ra chuyện vào buổi sáng.
Cố Dĩ Nguy xoa khuôn mặt.
"Trăn trăn đang ngủ, tối hôm qua chúng tôi ngủ trễ, xin lỗi"Đường Thiên San nói xin lỗi nhưng nghe ra giống như không có ý xin lỗi.
"Tôi biết rồi,hôm nay tôi gọi cô ấy về".
"Được, Cố tiên sinh" Đường Thiên San liếm môi, ba chữ "Cố tiên sinh" nghe giống như có ý lưu luyến.
Cố Dĩ Nguy ừ một tiếng ,sau đó cúp máy.
Cúi đầu cười nhạo một tiếng.
Trong phòng yên lặng.
Cố Dĩ Nguy cởi bỏ quần áo đi vào phòng tập.
Buổi sáng phát tiết một lần, dục vọng bị gợi lên, không có cách giảm bớt, đành tậ thể hình để thể lực mệt mỏi.
Lúc mồ hôi ướt đẫm, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân,nghĩ rằng vợ đã về.
Hắn dừng lại động tác, cầm khăn màu đen lau mồ hôi, sau đó đi ra ngoài.
Lại đụng phải Đường Thiên San đang đi tới.
Cố Dĩ Nguy dừng lại:"Cô như thế nào ở chỗ này?".
Đường Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569401/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.