Công tác của Cố Dĩ Nguy kết thúc ,hắn thuận tiện ăn "đồ ăn nhanh" rồi mới về nhà.
Đàm Trăn đang ngồi vẽ.
Ánh sáng bao phủ trên gương mặt ôn nhu của vợ hắn, hắn cảm thấy tâm trạng thoải mái, mang theo biểu cảm dịu dàng.
Lúc Đàm Trăn vẽ, không có thứ gì có thể quấy rầy tới cô, ngoại trừ chồng cô.
Vì thế khi cô vừa ngẩng đầu thấy được người chồng đi công tác mấy ngày, bây giờ xuất hiện trước mặt, cô còn cho rằng mình đang nằm mơ. Một lúc sau,cô mới bỏ cọ vẽ xuống, vui sướng chạy tới:" Chồng ơi, trở về sớm vậy ạ"
Vợ của hắn sắp 30 tuổi rồi,nhưng lại giống như trẻ con vậy.
Cố Dĩ Nguy bật cười thành tiếng, ôm lấy cô,hôn một cái trên mặt cô:"Ừm,nhớ vợ quá"
Lời nói chân thành ,tha thiết, khuôn mặt từ trước đến nay đều không cảm xúc bây giờ lại mang theo ôn nhu cùng cưng chiều.
Ai biết rằng, khoảng hai tiếng trước, hắn lại ở chung với tình nhân đâu.
Đàm Trăn đương nhiên không biết,vui vẻ đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng:"Chỉ biết nói mấy lời sến súa"
Sau đó lại hỏi Cố Dĩ Nguy ăn cơm tối chưa.
Bây giờ sắp 10 giờ, hắn đương nhiên đã ăn xong cơm tối.
Hắn hô hấp nặng nề, cắn vành tai trắng nõn của cô:"Chưa ăn,muốn ăn vợ".
Đàm Trăn liếc nhìn hắn một cái,vì cô cũng có suy nghĩ , cô không nói gì,nhấc chân lên hôn hắn.
Cố Dĩ Nguy thuận theo hôn lại.
Đàm Trăn mơ mơ màng màng đột nhiên hỏi hắn:" Chồng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-vo-so-lan/3569399/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.