Nửa giờ sau hắn cũng thức dậy nhưng chúng tôi không đến công ty cùng nhau. Đi làm sớm cũng đâu có chuyện gì để làm, không bằng ngủ thêm chút nữa. Phòng làm việc của tôi không lớn, ghế sô pha chằng nằm được, còn ngủ trên bàn thì hơi mỏi cổ.
Sáng sớm nghe tôi nói vậy, hắn nói luôn: “Hay là chuyển lên tầng đi.”
Văn phòng mới của hắn có một ghế sô pha rất lớn, bàn làm việc cũng lớn hơn bình thường khá nhiều. Chỉ là chỗ nào có hắn thì nhiều người nhòm ngó, tôi bảo: “Chỗ đó nhiều người lắm, em cũng chẳng lên được nửa ngày đâu, mỗi lần có người vào lại khiến họ nghĩ không hay.”
Hắn nghe xong còn cười, thì thầm bên tai tôi: “Nếu có người vào em không cần phải đi ra đâu, dù sao dưới bàn làm việc cũng chẳng ai thấy được.”
Hắn nói rất đĩnh đạc, vậy mà tôi nghe xong lại tự nhiên liên tưởng đến chuyện khác, thức thời cảm thấy rất xí hổ, cảm tưởng mặt cũng nóng bừng lên. Tôi đẩy nhẹ hắn ra: “Anh còn không mau đi đi.”
Hắn bật cười, cầm chùm chìa khóa lên: “Em cũng đừng đi muộn quá, sáng nay có cuộc họp nhất định phải tham gia.”
Tôi gật gật đầu: “Được rồi.”
Hắn mở cửa ra, chợt dừng lại nhìn tôi nói: “Nếu trưa nay anh không có việc gì thì cùng nhau ăn cơm.”
Tôi đáp: “Vâng.”
Suy nghĩ chợt quay lại khiến tôi chú ý đến thời gian. Tôi vừa nói chuyện với đám chu dung tuấn vừa nhìn đồng hồ. Người kia nói: “Nhanh vậy đã đến giờ ăn cơm rồi.”
Chu dung tuấn nói: “Sang năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-2/770542/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.