Đến khi họp tôi mới thấy lại vị tổng giám Lưu kia. Dường như quan hệ giữa ông ta và Trần Bình rất tốt, nói nói cười cười, cứ như không phải là một Trần Bình bực tức của năm trước. Lưu tổng giám không nghiêm khắc như Lục Giang, gặp ai cũng cười rõ tươi.
Hôm nay tôi không cần báo cáo, lúc tôi không đi làm đã có một vị trong phòng đảm nhận, hôm nay đến phiên hắn báo cáo, trước khi hắn báo cáo thì đột nhiên Phương Vi Chu bước vào. Đèn trong phòng không quá sáng cho nên không rõ nét mặt hắn, chỉ thấy hắn lặng lẽ đến ngồi gần chỗ Lục Giang. Tôi nhìn hắn từ phía xa, thực ra mấy hôm trước hắn có đến thăm mẹ tôi, lúc ấy cảm giác hắn gầy đi, không ngờ lúc này thì thấy gầy đi thật nhiều.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Phương Vi Chu không vội đi ngay mà ở lại nói chuyện cùng Lục Giang và Lưu tổng giám, còn đám còn lại thì ai về phòng nấy. Tôi cũng về văn phòng mình, ngay lập tức gọi điện cho dì Lý luôn, dì cũng truyền cho tôi tình hình của mẹ, rồi lại đưa điện thoại cho mẹ nghe máy, nói chuyện một hồi thì tôi chợt nghe thấy tiếng gõ cửa.
Không đợi tôi lên tiếng thì cửa đã mở ra, người vào là Phương Vi Chu.
Có lẽ do thấy tôi không nói gì nữa nên mẹ tôi mới bảo cúp máy đi, tôi vẫn tiếp tục dặn dò bà vài câu rồi mới kết thúc.
Phương Vi Chu đã đóng cửa lại, tiếp tục đi lên: “Hôm nay dì có khỏe không?”
Tôi gật đầu: “Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-2/770534/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.