Phương Vi Chu im lặng một hồi, giọng trở nên ôn dịu hơn: “Qua phòng làm việc anh một chút.”
Tôi bất giác chần chờ: “Bây giờ sao?” Tôi nhìn đồng hồ, giờ cũng là giữa trưa rồi.
Phương Vi Chu nói: “Ngay bây giờ.” Liền cúp máy.
Tôi không dám lề mề nên phải chạy nhanh qua, không thấy cô thư ký đâu, có lẽ không có việc gì nên cô nàng đi ăn cơm rồi. Tôi gõ cửa, lập tức nghe thấy tiếng mời vào.Đẩy cửa ra lập tức nhìn thấy Phương Vi Chu đang ngồi trước bàn làm việc, mắt nhìn về phía tôi.
Hắn chỉ vào đám giấy tờ bên cạnh bàn: “Lấy đám hồ sơ này về xem đi.”
Tôi hơi giật mình, cũng đành phải qua cầm lấy. Lúc trở mình, chợt nghe hắn nói: “Dự án trong tay em có vấn đề, những điều được gạch đều cần tập trung chú ý hơn.”
Tôi nhìn hắn nhưng hắn không nhìn tôi, tức thời tôi chẳng biết tâm trạng của mình lúc này là sao nữa, chỉ nói: “Em biết rồi.”
Phương Vi Chu không tiếp lời, chỉ lo chăm chú vào đám giấy tờ của hắn.
Tôi còn đứng tại chỗ, chưa vội đi ngay, ngập ngừng lên tiếng: “Đã giữa trưa rồi anh không đi ăn à?”
Phương Vi Chu quá lập tức nói: “Chờ một chút rồi đi ăn.”
Tôi nghe lời hắn nói xong cũng thấy yên tầm vài phần. Tôi nắm lấy cơ hội, cẩn thận nói: “Sáng mai phải đến đồn cảnh sát để nói chuyện, xem ra khá quan trọng nên cần phải có mặt.”
Phương Vi Chu ngẩng đầu nhìn đến: “Mấy ngờ ngày mai?”
Tôi hơi run, vội nói: “Mười giờ sáng.”
Phương Vi Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-2/770511/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.