Mẹ tôi cười nói: “Bằng tí tuổi như con đã là gì.”
Nói thêm vài câu nữa thì Phương Vi Chu tắm xong đi ra. Mẹ tôi nhìn hắn lau tóc bèn chạy nhanh đi tìm máy sấy tóc, hai người nói chuyện với nhau vẫn còn khách sáo lắm. Tôi nhìn họ, cũng không xen ngang để đi vào mà đi lấy đồ để tắm rửa trước.
Khi tôi tắm xong thì phòng khách đã không còn ai, ấy vậy mà có tiếng động trong phòng bếp. Tôi đi vào thì thấy mẹ đang mở cửa tủ lạnh, bà nói với tôi: “Suýt chút nữa quen giã băng cá, nếu không mau làm sao nấu cháo được.”
Tôi nói: “Mẹ không cần vội đâu, cứ đi ngủ sớm đi.”
Mẹ rửa tay sạch sẽ, nhìn tôi: “Con cũng thế, nhanh đi sấy tóc thôi.” Tắt đèn, đi ra ngoài.
Tôi giúp mẹ tắt đèn, chỉ chừa một cái chỗ hành lang, chờ mẹ đi vào phòng xong, tôi mới đi vào phòng mình. Tất nhiên Phương Vi Chu đang ở trong, hắn đang dựa người vào đầu giường đọc sách, điện thoại nằm trên bàn. Khi tôi bước vào hắn vẫn đang tiếp tục đọc.
Tôi lau tóc qua loa vài cái, chợt nghe hắn nói: “Thổi khô tóc đã.”
Tôi nói: “Sao anh nói giống mẹ em vậy.”
Phương Vi Chu nhìn nhìn, cười như không cười, tôi đành phải nghe theo, sấy vài hồi rồi cất đi: “Ngủ đi.”
Phương Vi Chu nói: “Ừm”, cất sách đi.
Tôi nhìn thoáng qua, đi tắt điện, hỏi: “Anh đọc sách gì vậy?”
Phương Vi Chu đáp: “Lấy đại một cuốn trên giá thôi.” Lại cầm lên: “Ồ, bàn về cách viết văn tốt.”
Tôi không khỏi bật cười: “Gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-2/770482/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.