Đêm đó chúng tôi cơm nước xong xuôi rồi về nhà ngay, trong thời gian ăn không nói nhiều chuyện, mà trước đến giờ đều như vậy rồi, trên đường về cũng chẳng nói được mấy câu. Sáng hôm đó Phương Vi Chu lái xe đến công ty, một lần hiếm hoi đưa tôi đi làm. Sau khi ở chung, chúng tôi ít khi có cơ hội ra khỏi nhà cùng nhau, biết làm sao được chức vị đảm nhận hơi cao cho nên không muốn gây thêm nghi ngờ. Nguyên nhân tránh nhau cũng rất đơn giản, hai thằng đàn ông trưởng thành ngày ngày ngồi chung một chiếc xe không gây chú ý mới là lạ, cho nên phần lớn người trong công ty chỉ cho rằng chúng tôi chỉ ở chung một tòa nhà.
Cũng có người biết mối quan hệ thật sự của chúng tôi nhưng lại rất ít, chủ yếu đều là bạn bè thân quen của Phương Vi Chu. Tôi không thích mấy người đó lắm, cho dù phần lớn bọn họ đều có chức vị cao hơn tôi, trong công ty này vốn đã dương thịnh âm suy rồi, cho nên âm thầm lén lút còn hơn thẳng thắn mà bị người ta chán ghét. Bọn họ luôn cho rằng thành tựu hôm nay của tôi đều là nhờ Phương Vi Chu giúp đỡ, không hề nói ra lời nhưng tôi có thể cảm nhận được điều đó. Phương Vi Chu vừa là tiền bối lại vừa cấp trên của tôi, vốn cân nhắc thì không vấn đề gì nhưng chỉ bởi có quan hệ tình cảm khiến cái gì cũng phức tạp hơn.
Thời gian chờ đèn đỏ, không khí vẫn vô cùng im ắng nặng nề. Hôm nay chủ yếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tinh-2/770464/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.