CHƯƠNG 11: THẤT THỦ
Bảo có vẻ rất vui mừng trước chiến thắng đầu tiên của tôi. Để động viên tinh thần sĩ tử, cậu ấy còn nhiệt tình mời tôi đi ăn đồ Hàn Quốc. Một bàn lớn đầy Gimbap, gà rán cay, gà sốt phô mai, canh kim chi được bày ra. Tôi hạnh phúc vô bờ, thầm cảm tạ ông trời cho tôi người bạn tốt, còn cao hứng hát nghêu ngao:
“An cũng chỉ là con gái thôi
Buồn là ăn, vui ăn càng nhiều”
Hại Bảo tí thì sặc Coca. Nhớ lại cái bản mặt đen thui của Quân, tâm tình càng thêm vui sướng. Ôi chao, đúng là một ngày tuyệt vời.
“Tiếp theo cậu định làm thế nào ?”
“Thừa thắng xông lên, một cước đạp chết hắn”.
Tôi vừa trả lời Bảo vừa nhét một miếng Gà sốt phô mai vào miệng. Hương vị thật tuyệt.
“Nhưng mà, hạng mục lần sau do hắn chọn, lỡ trúng vào sở đoản của cậu thì sao ?”
Tôi ngừng ăn, chìm trong suy tư. Lỡ như tôi thất thủ lần này, tinh thần thi đấu giảm sút rồi thua nốt lần sau. Thế chẳng khác nào nộp mình cho cọp rồi. Vò đầu bứt tai nghĩ đối sách. Không biết hôm trước thối mồm thối miệng thế nào lại mạnh miệng tuyên bố sẽ làm bất cứ điều gì hắn yêu cầu nếu bị thua. Nghĩ lại, đúng là cái mồm làm hại cái thân. Lỡ hắn vui tính lên, bắt mình hóa trang thành “Xúi Vân dở dại” đuổi bướm hái hoa khắp trường thì ngày mai cũng không cần ra đường gặp người.
Thấy tôi rầu rĩ, Bảo lên tiếng động viên:
“Đấy là tớ nói lỡ như thôi, cậu đã thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ra-to-con-thich-ca-cau-nua/90801/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.