CHƯƠNG 9: TUYÊN CHIẾN
Hôm sau đến lớp, việc đầu tiên tôi làm là tới tìm tên Quân đó tính sổ.
Trông thấy bản mặt hầm hầm của tôi,hắn còn cười rất mãn nguyện:
“Tôi cũng đoán cậu sẽ tìm tôi, không ngờ lại sớm vậy”
“Này, anh có thể bớt nhỏ mọn chút không hả, Dùng thủ đoạn để đối phó với một đứa con gái thấy hả hê lắm sao?”
“Ăn nói cho đàng hoàng nha. Là cậu có thái độ không đúng với khách hàng, tự làm tự chịu chứ sao ?”
“Anh...anh rõ ràng đang lấy việc công trả thù riêng.”
“Ờ, tôi thế đấy, làm gì được nhau nào?”
“Anh...anh. Có bản lĩnh thì quang minh chính đại đấu 1-1 với tôi, đừng dùng mưu hèn kế bẩn như thế”.
“Một chọi một. Cô thật không biết tự lượng sức mình”.
Cơn thịnh nộ trong tôi lan tỏa từ đỉnh đầu đến ngón chân cái rồi bùng lên dữ dội. Khinh người quá đáng. Không biết sáng nay đã ăn nhầm cái gì, tôi hầm hầm chạy lên bục giảng, lấy thước gõ cái rầm vào mặt bàn, chỉ thẳng tay vào mặt Quân hét lớn:
“Cả lớp nghe đây, tôi Nguyễn Hoài An chính thức thách đấu với Trần Minh Quân”. Hừ, xem ai mới là kẻ không biết lượng sức.
Màn tuyên bố hùng hồn kéo theo vô số ánh mắt sửng sốt của dân tình. Bọn con gái tỏ rõ vẻ khinh thường, mấy đứa con trai thì trưng ra vẻ mặt chờ xem kịch vui. Duy chỉ có bạn Béo là dành cho tôi ánh mắt lo lắng.
5 giây im lặng.
“Nếu cậu thua”. Hắn rốt cuộc chịu mở miệng
“Nếu thua, tôi sẵn sàng làm bất cứ việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ra-to-con-thich-ca-cau-nua/90799/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.