Kết thúc giờ học buổi chiều, sự lo lắng của tôi đã lên đến đỉnh điểm. Trong đầu tưởng tượng ra vô vàn khả năng xấu có thể xảy ra: Bảo béo bị tai nạn? Bảo béo bị bắt cóc? Bảo béo bỏ nhà đi? Vô vàn câu hỏi cứ xoay vần trong đầu làm nỗi bất an trong tôi ngày một lớn dần. Đang tính qua nhà tìm Bảo mới phát hiện, trước giờ tôi không biết nhà Bảo ở đâu. Mấy lần muốn sang nhà chơi, mà thấy Bảo chần chừ đánh trống lảng nên lại thôi. Trời ạ, sao tôi có thể vô tâm đến như thế.
Chạy lên phòng công tác sinh viên gặp Cảnh Minh, anh ấy mới tra giúp địa chỉ liên hệ của Bảo. Cầm mẩu giấy Cảnh Minh đưa trong tay, tôi lấy xe phóng một mạch đến Quận Ba Đình.
Tôi dừng xe trước cổng một căn biệt thự sơn màu trắng, chiếc cổng sắt cao đến ba mét ngoằn nghèo những hình trang trí cầu kỳ ngăn cách tôi với ngôi nhà. Căn biệt thự xinh xắn bao quanh bởi cây cỏ được chăm chút cầu kỳ, trước nhà, hai cây Ngọc Lan đang mùa trổ hoa ngan ngát cả một khoảng phố. Tôi hoài nghi nhìn lại mẩu giấy trong tay, rồi lại nhìn số nhà in trên cổng. Trước giờ tôi cứ nghĩ Bảo sinh ra trong gia đình bình thường, bởi cũng như tôi, cậu ấy vào được Global School nhờ học bổng toàn phần. Hóa ra, cậu ấy cũng là con nhà đại gia, thuộc tầng lớp thượng lưu trong xã hội, vậy là chỉ có mình tôi là kẻ thường dân lọt thỏm giữa rừng tiểu thư, thiếu gia. Vậy tại sao cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ra-to-con-thich-ca-cau-nua/3134362/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.