CHƯƠNG 41: NỤ HÔN BẤT NGỜ
Sau một hồi ngơ ngơ ngẩn ngẩn cuối cùng cũng lấy lại tinh thần. Đẩy mạnh tên mè nheo xuống đất.
“Ai cần cậu chịu trách nghiệm. Cậu biến khỏi đây cho tôi. Đi đi...Đi ngay đi.”
Tôi vừa che cái mũi sưng đỏ, vừa quát thẳng vào mặt ai đó. Quân vẫn khôngchịu từ bỏ, hai tay níu chặt lấy vai tôi: “ Hoài An, tớ biết cậu giận.Xin lỗi, tớ không cố ý làm cậu bị thương...” Nói xong lại kiên trì ômtôi vào lòng, chẳng may lại va ngay vào cái mũi của tôi, làm tôi đau đến chảy nước mắt.
Tôi không thể kiên nhẫn thêm, tránh khỏi cái ôm của hắn, tức giận ném gối vào tên đó mà quát lên:
“Nếu cậu biết lỗi thì từ nay trở đi vui lòng tránh xa tôi ra một chút. Đừng mang thêm rắc rối cho tôi nữa.”
Nói rồi tôi nằm vật xuống giường, trùm chăn khóc ầm lên. Bên tai loángthoáng tiếng Bảo: “Quân à, cậu về đi. Có tôi ở đây với An rồi.”
Tôi cứ vậy nằm đó, thút tha thút thít khóc. Bảo cũng không nói gì, chỉ yên lặng ngồi bên cạnh.
Chờ đến lúc tiếng khóc nhỏ dần rồi im bặt, Bảo mới lật chăn, kéo tôi ngồidậy, lấy tay lau nước mắt còn vương trên má tôi, đau lòng nói:
“Nhìn xem...Trán sưng...Mũi sưng....Giờ đến hai mắt cũng sưng húp lên rồi.Đừng lo, chỉ cần cậu chịu khó bôi thuốc, mấy ngày nữa sẽ hết đau, cậu sẽ lại trở thành Hoài An xinh đẹp, đáng yêu.”
Bảo ngừng một chút, lại nói: “Mà tớ có tin vui cho cậu, chúng ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ra-to-con-thich-ca-cau-nua/3134316/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.