CHƯƠNG 31: Ô SIN KHÔNG DỄ “NÀM”
Sau sự vụ động trời hôm đó, tôi và Bảo đã có cuộc nói chuyện nghiêm túc tại quán Trà sữa gần trường.
“Bảo béo này...”. Tôi ngượng ngùng mở lời...
Bảo béo vẫn chăm chú nhìn tôi nãy giờ, làm tôi càng mất tự nhiên.
“Về cái chuyện kia...”Tôi ngập ngừng. “Cảm ơn cậu đã giải vây cho tớ.”
“Cậu không cần cảm ơn. Tớ chỉ nói những gì nên nói.”
Tôi mờ mịt. Những gì nên nói là sao???
“Dù sao tớ cũng xin lỗi vì đã để mọi người hiểu nhầm quan hệ giữa tớ với cậu.” Tôi tiếp lời. “Thêm nữa, cái kia, cái hành động lúc nãy của cậu ấy, cậu cứ làm như chưa có gì xảy ra nhé.”
Gương mặt của Bảo thoáng hiện lên chút thất vọng, nhưng rất nhanh qua đi, giống như chỉ là ảo giác. Bảo ngẩng lên, hỏi tôi bằng giọng nghiêm túc: “Vừa rồi là nụ hôn đầu của cậu???”
Tôi đỏ bừng mặt, hôn trán cũng tính là hôn phải không???
Thấy vậy, Bảo lại nói tiếp:
“Hoài An, mẫu người mà cậu thích là như thế nào vậy???”
Rất nhanh trong đầu tôi xuất hiện gương mặt Cảnh Minh, thế là quên béng ngượng ngùng, tôi đáp liền tù tì:
“Người tớ thích là người có trái tim ấm áp như gió xuân, nụ cười rạng rỡ như nắng mai. Chỉ cần nhìn vào nụ cười ấy là mọi muộn phiền lo âu đều tan biến hết. Mỗi cái xoa đầu, mỗi câu nói của người đó sẽ làm tớ cả thao thức, lúc mơ miệng cũng mỉm cười rộng ngoác đến mang tai. Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ra-to-con-thich-ca-cau-nua/3134296/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.