CHƯƠNG 25: CHƠI LẠI TỪ ĐẦU
Xử lí xong một đống bài tập trên lớp, tôi lại chống cằm trầm tư. Tình trạng một mình một chiến tuyến này cứ tái diễn thì tôi đâm đầu vào chăn tự kỷ mất.
A a a. Sắp phát điên rồi. Có nên xin lỗi Bảo béo không đây.
Bùm, hai vai tôi xuất hiện 2 vị thần, thiên sứ ở vai phải và quỷ satan ở vai trái, hai người quay qua cãi nhau ỏm tỏi, cái mà người ta hay gọi là “đấu tranh tư tưởng” đó.
“Hoài An, hãy mở rộng trái tim mình, bao dung độ lượng với người khác, mau đi xin lỗi đi”.
Satan vai trái lấy cái chạc 3 chân gõ vào đầu thiên sứ:
“Xin lỗi cái gì mà xin lỗi. Như vậy khác nào tự làm nhục mình. Hoài An, cậu mà xin lỗi là chết với tôi.”
“Cố chấp là nguồn gốc của mọi khổ đau. Hoài An, quay đầu là bờ”.
“Bờ cái đầu ông ấy. Quay đầu là tường thì có...”
Hai ông thần cãi nhau inh ỏi, suýt nữa lao qua quyết chiến sinh tử. Tôi đau đầu muốn chết, đập bàn hét:
“Đủ rồi, cút hết đi cho tôi.”
Bùm, hai ông thần biến mất, bỏ lại cho tôi một mớ bỏng bong. Giờ mà đi xin lỗi thì chẳng phải mất hết sĩ diện sao? Không được, không được. Nhưng mà sĩ diện là cái quái gì chứ, có ăn được đâu mà phải giữ khư khư như vậy. Chỉ cần tôi làm hòa, cuộc đời Hoài An từ mù mịt buồn tẻ lại trở nên vui tươi sáng sủa. Ấy là còn chưa kể, Bảo còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ra-to-con-thich-ca-cau-nua/3134286/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.