Ấn tượng của Kiều Mộc đối với nhà hào môn chỉ giới hạn trong phim ảnh và tiểu thuyết, nhưng cũng toàn là hư cấu, không thể hoàn toàn dùng để tham khảo, mà nhà hào môn thật sự, cô căn bản không biết, cũng không dám tưởng tượng.
Cho nên hôm nay tới mua đồ, cô mới cảm thấy mình thực sự tiêu rất nhiều tiền, mấy ngàn một bộ quần áo, mấy ngàn một đôi giày, nếu là trước kia cô nào mua nổi.
Thế nhưng cô lại bị ghét bỏ!
Cô không biết nên cười hay nên khóc, haiz, vẫn là nên cười đi, bị ghét bỏ một chút có thể kiếm một ngàn vạn, ha ha ha, đến nằm mơ cũng phải cười đến tỉnh đi!
Kiều Mộc vui vẻ nhếch môi, cầm điện thoại nhắn lại cho Cố Hàn Thanh:【Biết rồi, cảm ơn ông chủ, tôi sẽ không ngừng cố gắng!】
Ông chủ?
Xưng hô mới mẻ đó.
Cố Hàn Thanh mỉm cười, không nhớ đến nữa, chuyên tâm làm việc.
Được chồng cho nhiều tiền như vậy, Kiều Mộc ngày càng tự tin hơn, nhưng hôm nay cô thực sự quá mệt rồi, không muốn đi dạo nữa, cho nên quyết định về nhà.
Trở lại biệt thự lưng chừng núi, bảo mẫu ra giúp cô xách túi đồ, Kiều Mộc dụi mắt nằm lên ghế sô pha trong phòng khách, một đĩa trái cây cắt thành miếng nhỏ liền được bưng đến cho cô, Trần quản gia thấy cô có chút mệt mỏi, quan tâm hỏi: "Phu nhân đi dạo phố mệt rồi sao?"
Kiều Mộc lười biếng gật đầu: "Ừ, có lẽ thử nhiều quần áo nên mệt."
Niềm vui khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ong-xa-chang-cho-toi-cai-gi/2546770/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.