"Đó không phải là điểm tâm, là người!"
Nhìn xe của Cố Hàn Thanh lái ra khỏi sân trước, Kiều Mộc hậu tri hậu giác* che mặt thẹn thùng.
* Hậu tri hậu giác: Sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra.
A a a!
Lại bị anh hôn!
Ai cho anh hôn chứ!
Một chút cũng không cho người ta chuẩn bị, thật không phong độ!
Kiều Mộc vừa xấu hổ vừa giận dữ trừng mắt nhìn ra phía sân, xoay người đi vào nhà ăn, lại đối với khuôn mặt cười hiền từ* ship CP của Trần quản gia, cô lập tức xấu hổ, "Ha ha...... Cái kia...... Trần quản gia, chuyện vừa rồi......"
* Nguyên văn 姨母笑: Ý nghĩa của từ này thường được dùng để miêu tả nụ cười yêu thương, chiều chuộng và yêu thương mà các cô gái thể hiện khi nhìn thấy người và vật mà họ thích.
Cô muốn giải thích nhưng cái gì cũng không nói ra được.
Trần quản gia mỉm cười: "Phu nhân, cô không cần giải thích, nhìn thấy tình cảm của cô và tiên sinh càng ngày càng tốt, tôi rất vui."
"Tôi mới không có tình cảm tốt với anh ấy đâu." Kiều Mộc đắc ý hừ một tiếng, rõ ràng là thẹn thùng, Trần quản gia hiểu ý, không nói gì thêm, chỉ trầm mặc bưng lên cho cô bữa sáng.
Kiều Mộc vùi đầu ăn uống say sưa, sau khi ăn no, tâm trạng ngượng ngùng rung động rốt cuộc cũng đỡ một chút, cô tự mình lái xe đến công ty.
Khi cô đến nơi, người mới từ học viện kia đã tới, câu nệ ngồi ở phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ong-xa-chang-cho-toi-cai-gi/2546722/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.