" 520 triệu = 520"
Kiều Mộc ngẩn ngơ nhìn Cố Hàn Thanh, anh...... sao lại cầu hôn? Còn có nhẫn đã chuẩn bị từ khi nào.
Đúng rồi, hình như lúc cô thắt cà vạt cho anh ở trong nhà cảm giác túi quần có vật cứng, chẳng lẽ là cái này?
Cho nên rõ ràng hôm nay là ngày tụ họp gia đình, anh cũng phải mặc trịnh trọng như vậy?
Anh đã sớm lên kế hoạch rồi?
Kiều Mộc càng nghĩ càng rung động, trước mắt cũng càng ngày càng mơ hồ.
Chỉ nghe thấy Kỳ Anh kích động thét chói tai: "A a a, anh, anh cũng quá lãng mạn đi, sao anh lại trở nên lãng mạn như vậy chứ, quả thực là ngoài dự kiến của em! Chị dâu, chị mau trả lời anh em đi!"
Hiển nhiên người trong nhà cũng không biết Cố Hàn Thanh sẽ cầu hôn, kinh ngạc qua đi, mọi người đều là vẻ mặt cười hiền hậu, cô (mẹ Kỳ Anh) cười tủm tỉm nhìn Kiều Mộc: "Mộc Mộc, sao lại choáng váng rồi, đến lúc hai đứa tổ chức hôn lễ rồi."
Cố lão gia cười sang sảng, "Đúng vậy, hôn lễ này đã muộn bốn tháng, nhà chúng ta hẳn là nên náo nhiệt một chút."
Kiều Mộc lấy lại tinh thần giữa lời nói của mọi người, cô nhấp môi mỉm cười, gật đầu đồng thời một giọt nước mắt chảy xuống, "Được, vậy cưới lại một lần."
Cố Hàn Thanh thả lỏng trái tim hơi khẩn trương, nói thật, loại chuyện cầu hôn này ngay cả anh cũng sẽ khẩn trương, sợ cô gái nói không cần tổ chức hôn lễ.
Lấy nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tien-ong-xa-chang-cho-toi-cai-gi/2546702/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.