Chương trước
Chương sau
Thuật Xích nhíu mày,hắn và phụ vương hắn- Bắc Cốt vương, dự định đưa Ngân Sương và hai mỹ nhân Thuật Xích chuẩn bị vào Túc vương phủ, chứ không phải bị Túc vương phi đưa vào kinh, sau đó ném đến một góc nào đó không biết.
Hai mỹ nhân kia cũng không phải mỹ nhân bình thường.
hiện tại là do Bắc Cốt nội loạn cho nên mới bất đắc dĩ phải hòa đàm, nếu Cổ Nghệ liên thủ với Triệu Thành, trước sau vây công,coi như bọn hắn có thể bình Cổ Nghệ thì Bắc Cốt cũng tổn thương nặng nề. mà Túc vương dã tâm bừng bừng, chỉ cần hắn còn thì Bắc Cốt muốn tấn công Đại Ngụy chỉ có khó khăn trùng trùng, cho nên tính toán của bọn hắn là trước tiên hòa đàm với Đại Ngụy, đợi sau khi ổn định tình hình trong nước, sẽ tính tiếp.
Thuật Xích đang định nói, ai ngờ Ngân Sương đã hành lễ cảm ơn: “ Đa tạ vương phi nương nương, có thể làm nghĩa muội của vương phi nương nương, Ngân Sương cảm thấy hết sức vinh hạnh và cảm kích.”
Thuật Xích bị chặn họng.
Ngân Sương công chúa cũng đáp ứng. dù trong lòng Thuật Xích không cam lòng đến đâu thì cũng chỉ có thể nuốt lời muốn nói xuống.
***
Đêm đó, dịch quán của sứ giả Bắc Cốt.
Thuật Xích nổi trận lôi đình, trách cứ Ngân Sương: “ nghĩa muội của Túc vương phi? Đấy là thứ gì, ngươi đã quên phụ vương dặn ngươi điều gì rồi sao? hiện tại Cổ Nghệ đã phái người tiếp xúc Triệu Thành, muốn liên minh với hắn, nếu Triệu Thành liên thủ với Cố Nghệ, trước sau vây công, không, không cần bọn hắn ra tay, cứ vây khốn, khiến mười mấy vạn đại quân của chúng ta không có lương thảo, mùa đông này chúng ta sẽ chết đói ở Kỳ sơn.”
nói đến đây, trong lòng hắn lại hận Triệu Thành thêm mấy phần, khẳng định là Triệu Thành cố ý, cứ như vậy để bọn hắn và Cố Nghệ hao tổn lẫn nhau, hắn ( Triệu Thành) ngư ông đắc lợi!
Đối với lửa giận của Thuật Xích, Ngân Sương không nâng nửa mí mắt, nàng nhàn nhạt nói: “ đại ca, phụ vương để ta đến Đại Ngụy hòa thân, trọng điểm là biểu thị ý muốn hòa đàm của Bắc Cốt với đại Ngụy, về việc gả cho Túc vương làm trắc phi hay làm nghĩa muội của Túc vương phi chờ thái hậu Đại Ngụy tứ hôn, đều là đã đạt mục đích, cùng với việc lục thúc tìm Túc vương muốn liên thủ, có quan hệ gì?”
Thuật Xích nghẹn lời.
Ngân Sương là thân muội muội của Thuật Liệt, không thân mật với hắn, với hắn thì nàng cũng chỉ là con cờ.
Cho nên hắn không cách nào nói với nàng, chờ bọn hắn thu thập Cổ Nghệ, đoạt lại vương thành, ổn định cục diện chính trị, sớm hay muộn cũng sẽ đối đầu với Đại Ngụy, cho nên để các nàng đi Túc vương phủ là vì hắn còn mục đích khác.
hắn chỉ có thể trách mắng: “ Đây là mệnh lệnh của phụ vương, tự nhiên là có đạo lý của người. tóm lại, ngươi theo Triệu Thành đi Yên kinh, nhất định phải nghĩ biện pháp gả cho hắn, còn có Mặc Lan và Mặc Vân, ngươi cũng nhất định phải mang các nàng nhập Túc vương phủ, ngươi nên biết, đến yên kinh, ngươi tứ cố vô thân, chỉ có 2 người họ có thể giúp ngươi.”
Ngân Sương cười lạnh trong lòng, nàng nói : “ đa tạ đại ca. nhưng chẳng lẽ đêm nay đại ca không nhìn ra, Túc vương không có chút hứng thú nào với ta? Cục diện bây giờ là cục diện tốt nhất, chẳng lẽ đại ca nghĩ hiện tại là ĐẠi Ngụy cầu chúng ta, muốn nhét nữ nhân cho hắn thì hắn phải nhận sao? Đại ca yên tâm, chỗ phụ vương, ta tự nhiên sẽ giải thích!”
Thuật Xích nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi!"
Ngân Sương nở nụ cười, nói: “ đại ca, Đại Ngụy có câu, dục tốc bất đạt, đại ca vội vàng muốn ta làm trái ý Túc vương phi, vào hậu trạch Túc vương, như thế chỉ càng đắc tội Túc vương phi. Mỹ nhân kế ở trung nguyên không phải không dùng được, những đối phương cũng phải để ý mới được. nhưng rõ ràng thái hậu Đại Ngụy sử dụng chiêu mỹ nhân kế này cao minh hơn chúng ta rất nhiều, dung mạo của Túc vương còn hơn ta mấy phần, đắc tội Túc vương phi, đại ca cũng phải cẩn thận bồi phu lại gãy binh, náo lên làm chuyện hòa đàm cũng sập.”
Thuật Xích đen mặt, hắn còn muốn nói nhưng cửa bị đẩy ra, Thuật Liệt bước vào.
Thuật Liệt nói: “ đại ca, để ta khuyên nhủ Ngân Sương, Ngân Sương nói cũng có đạo lý, việc này không thể gấp được.”
Thuật Xích nhìn Thuật Liệt, lại nhìn bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi của Ngân Sương, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
***
Lại nói bên phía Minh Lạc.
Sau yến hội, Minh lạc và Triệu thành cùng hồi phủ, nhưng Triệu Thành tắm rửa, thay quần áo theo tác phong quân đội, cho nên khi Minh Lạc tắm rửa xong về phòng, liền thấy Triệu Thành đang xem sách về Bắc Địa.
Minh Lạc có chút hiếu kì, tiến lên nhìn thoáng qua, thấy vùng được khoanh lại bằng bút đỏ, nói: “ vương gia, hôm nay ở lâu, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, thiếp đại khái biết nguyên nhân chàng một mực kéo dài không hòa đàm với Bắc CỐt.- hiện tại sắp vào đông, thời tiết ngày càng lạnh, khẳng định Bắc Cốt vương không muốn kéo dài sang mùa đông năm sau, định dẫn quân đánh về Ô Châu thành, như thế khi đàm phán chúng ta sẽ có lợi thế hơn. Phải nói càng kéo dài, Bắc Cốt vương càng bất lợi.”
Triệu Thành bỏ sách xuống, nắm tay Minh lạc nói : “ Bắc ĐỊa rét lạnh, những ngày này thân thể có khó chịu không?”
Tay của nàng vẫn rất lạnh, nhưng so với trước khi thành thân thì đã tốt hơn nhiều.
Minh Lạc lắc đầu, cười nói: “ vẫn tốt, ban đầu có chút không quen, cảm thấy da rất khô, may mà thiếp mang nhiều cao dưỡng nhan, chàng biết không, gần đây không ít phu nhân ở thành vân châu uyển chuyển muốn xin cao dưỡng nhan và đơn thuốc làm cao dưỡng nhan. Nhưng mấy vị phu nhân đó có đơn thuốc cũng vô dụng, vì khí hậu bắc địa đặc thù, rất nhiều vị thuốc ở đây không có được. thiếp thấy nếu thiếp là thương nhân nhất định kiếm được không ít.”
nói đến đây nàng cười nói: “thật ra chủ ý này chưa hẳn không làm được, đợi về thiếp sẽ cho người mở cửa hàng, không nói là thiếp mở mà bảo là lão thái y của thái y viện, sử dụng là bí phương cung đình, đảm bảo hiệu quả.”
Nàng cảm thấy chủ ý này không tệ, kiếm tiền là việc nhỏ, những cửa hàng đó nếu kinh doanh tốt còn có thể thu thập tin tức địa phương, ngay cả quý nữ bắc Cốt và các tộc khác cũng sẽ không nhịn được mà đặt chân đến.
“ ân, chờ thiếp hồi kinh sẽ xem lão thái ý nào dễ dùng, kì thật sau chuyện này, thiếp thấy không chỉ cửa hàng dưỡng nhan, hẳn có thể làm những chuyện khác, dù sao mục đích của thiếp cũng không phải kiếm tiền, làm một số chuyện khác, ví dụ mở dược đường, mời hài tử ở Dục anh đường hỗ trợ, để bọn hắn học một chút y thuật. xem Bắc Địa có thể trồng chút dược liệu hay không. Dù bắc Địa khổ hàn nhưng có ít dược liệu chỉ trồng được ở Bắc Địa, bán ở kinh thành và phía nam đều rất đắt, nếu chúng ta có thể khai hoang, trồng những dược liệu này,lại có thể mở đường xuống phía nam, chưa chắc không có biện pháp..”
Có chút loạn nhưng muốn làm gì phải chỉnh lý lại, còn phải tra xét trước.
Triệu Thành không đả kích tính tích cực của nàng, chỉ nói: “ chưa chắc không thể, nhưng nếu muốn làm thì phải xét tất cả mọi mặt, nàng không cần chuyện gì cũng tự mình làm, nàng lên ý tưởng,tìm người thích hợp, để bọn họ nghĩ phương án, nàng chỉ cần xem có vấn đề gì hay không là được, nàng có thể tìm người để hỏi.”
Minh lạc gật đầu, trong đầu nàng ngoài ý muốn hiện lên Quách phu nhân, có quan hệ với Dục anh đường, khẳng định nàng ta nguyện ý. Nàng đang nghĩ biện pháp điều tra Dục anh đường mà không làm Bàng Văn hữu cảnh giác, biện pháp này đúng là một mũi tên trúng vô số con chim.
Minh lạc suy nghĩ đến xuất thần, quên mất Triệu Thành đang ở bên cạnh.
Triệu thành nhìn thần thái của nàng, ho một tiếng, nói : “ mấy ngày nay ta tương đối bận rộn, lúc đầu còn lo lắng nàng sẽ khó chịu, không ngờ nàng còn bận hơn ta.”
Minh Lạc tỉnh hồn, nhìn thần sắc nhàn nhạt của Triệu Thành, thầm nghĩ, ngữ khí của hắn là thế nào? Còn ho?
Nàng không tính toán với hắn, chỉ cười nói: “ vương gia, thiếp bận bịu còn không phải là vì phối hợp với chàng sao? Vì chàng thiếp sắp thành đố phụ nổi danh ở Bắc Địa, chàng nghĩ xem, nếu thiếp quấn lấy chàng, cùng chàng ra ra vào vào? không biết người khác thấy còn truyền như thế nào nữa.”
“ đố phụ? Triệu Thành nhíu mày, sao hắn không biết.
“ ân” Minh Lạc cười nói: “ Thiếp vừa bước chân đến bắc Địa, đã thu vân na, đêm nay lại mạnh mẽ cưỡng ép Ngân Sương công chúa đến hòa thân làm nghĩa muội, rõ ràng là không muốn các nàng vào Túc vương phủ tranh thủ tình cảm- vì mưu tính của chàng mà thiếp đến thanh danh cũng không cần.”
Triệu Thành giật mình, sau đó cười nói: “ như thế cũng tốt, đố phụ thì đố phụ, như thế làm cho người khác đỡ có tâm tư bàng môn tà đạo. nhưng nàng vẫn phải cẩn thận Ngân Sương công chúa, Bắc Địa nhiều quỷ thuật, nàng không thể vì thân thế nàng ta mà không đề phòng.”
Cái gọi là đố phụ, tất cả mọi người đều ngầm hiểu là hắn nguyện ý dung túng nàng, như thế cũng làm người khác không dám khinh thị nàng.
Minh Lạc gật đầu nói : “ Thiếp biết, lập trường khác biệt, tương lai cũng chưa biết thế nào. Dù thiếp cũng có chút đồng tình với nàng, sau khi về kinh, nếu nàng nguyện ý thiếp sẽ giúp nàng chọn một cửa hôn nhân tốt.”
***
Triệu Thành cảm thấy chỉ cần người ngoài biết hắn không có tâm tư nạp thiếp, mà hắn lại dung túng Minh Lạc, thuận theo ý nàng xử lý những nữ nhân mà các gia tộc đưa tới làm tiểu thiếp cho hắn, những gia tộc, dị tộc này sẽ bỏ đi tâm tư này.
Nhưng hắn không biết việc này lại dẫn đến những vấn đề khác.
Qua một đoạn thời gian, lông mày Thanh Diệp nhăn tít, sắc mặt cũng có chút bốc mùi.
Rất ít khi nàng như thế. Minh Lạc nhìn thấy liền hỏi
Thanh Diệp nói: “ nương nương, từ khi người thu nhận vân Na, lại nhận Ngân Sương công chúa làm nghĩa muội, hứa tìm hôn sự tốt,các gia tộc và dị tộc ở Bắc Địa dự định đem nữ nhi đưa cho vương gia ngày càng nhiều, có không ít người tìm nô tỳ thăm dò, còn có người định tiếp cập nương nương nhưng bị nô tỳ đuổi đi.”
Minh Lạc nhíu mày, nói “ tìm ngươi làm gì? Nhìn ngươi rất dễ nói chuyện sao?bọn hắn định đưa nữ nhi cho vương gia, trực tiếp đi tìm vương gia không phải là được sao.”
Thanh Diệp hừ nhẹ, nói “ bọn hắn không phải thực tình muốn đem nữ nhi đưa cho vương gia, chẳng qua là nhìn thấy nương nương không chịu nạp thiếp cho vương gia, lại tâm địa thiện lương, nhân hậu, phàm là tiểu nữ tử bị ép buộc đưa tới cho vương gia, nương nương đều sẽ thiện đãi các nàng, đặt bên cạnh mình, còn hứa hẹn tương lai tìm mối nhân duyên tốt. cho nên mục đích thật sự của họ căn bản không phải đưa nữ nhi cho vương gia mà mượn lý do này muốn đem nữ nhi đưa cho vương phi nương nương.”
Minh Lạc:... Đưa tới cho nàng làm cái gì, nàng lại không thể cưới các nàng?
Nhưng nàng sửa lại thần sắc, cười nói : “ việc này nếu chỉ vì muốn một mối nhân duyên tốt mà không cất giấu tâm tư khác, giúp các nàng chưa chắc là không thể, lần sau nếu có gia tộc lớn hoặc dị tộc đến thăm dò, ngươi không cần đều đuổi đi, tra một chút bối cảnh và mục đích chân chính của các nàng, trình lên cho ta xem một chút.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.