Đêm đó, Túc vương phủ.
Minh Lạc nhìn gương mặt bình tĩnh của Triệu Thành, cười khổ nói : “ vẫn là người đúng, thiếp không nên vào cung.”
Trận phong ba này, là tự mình làm mình không dễ chịu.
Chuyện trong kinh đặt trong lòng nàng thật lâu, lúc đầu nàng nghĩ đến đi Bắc Địa những chuyện kia có thể tạm thời đè xuống, tìm chút chuyện của phụ thân khi còn sống trong quân, chờ tin tức về thị vệ thân cận của phụ thân đang mai danh ẩn tích ở Tây Phiền, tra ra chân tướng, lại giải quyết việc chung mà thôi – nàng ý thức được, chuyện đại bá phụ làm, không cần nàng vì phụ thân báo thù, chỉ cần không ai giúp hắn che giấu, triều đình sẽ xử lý hắn.
Nàng muốn đem chuyện của phụ mẫu biên thành sách, đây là ý niệm trong đầu nàng những ngày tìm hiểu về quá khứ của phụ mẫu.
Triệu Thành nhìn nàng một cái, nói “ để nàng tự hiểu được, chưa chắc không phải là chuyện tốt.”
Minh lạc nghẹn họng, mặc dù đã quen với cách hắn nói chuyện, nhưng không bị thương cũng cảm thấy ngượng ngùng.
Minh Lạc biết hắn nói lời này không phải có ý trách nàng liên lụy quá nhiều với Minh gia và thái hậu, làm việc không rõ ràng mà nói nàng không thể đem cảm tình và lý trí tách biệt, làm việc không đủ gọn gàng, linh hoạt cho nên mới tạo cơ hội cho người ta lợi dụng – ôi, cũng không kém nhiều lắm, nhưng Minh Lạc hiểu là hắn không có ý trách nàng.
Nàng thu thập tâm tình một chút, nói “ kì thật việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-thich-chi-nu/1471536/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.