"Anh Khanh, anh cảm giác bà em có phải đang bài xích chúng ta quá không?"
Gia Văn ngồi bên thềm cửa, khẽ mở miệng hỏi Lâm Khanh. Bọn họ lúc này đang ở sân sau. Anh đang sửa soạn làm cơm, nhưng lại lấy cớ chân tay cậu bị thương nên nhất quyết không cho cậu vào giúp. Người kia dùng dao cắt tiết gà, máu đỏ nhỏ tong tỏng xuống chiếc bát sứ ở bên dưới. Nhìn con vật ban nãy còn giãy dụa kịch liệt, bây giờ đã mềm oặt trong tay anh, Gia Văn khẽ buông tiếng thở dài. Lâm Khanh nhìn thấy dáng vẻ ấy của cậu, liền ngẩng đầu lên mỉm cười một cái. Anh lắc đầu, nhẹ nhàng lên tiếng đáp.
"Người lớn tuổi tính cách chi li, soi xét cũng là chuyện thường mà. Như vậy cũng đỡ, ít nhất anh biết là bà không hẳn ghét anh. Với lại bà thương em như vậy, muốn để ý anh nhiều một chút cũng phải. Điều đó không phải có nghĩa là bà đang dần chấp nhận quan hệ của chúng ta ư?"
Gia Văn ậm ừ đáp, chống tay nghĩ ngợi xa xăm.
"Cũng phải, nhưng mà em vẫn cảm thấy không công bằng cho anh. Trong nhà dù sao cũng có đến mấy chị em gái, lại còn các bác dâu, vậy mà anh..."
"Gia Văn!"
Lâm Khanh ho nhẹ hai tiếng ngắt lời cậu, đôi mắt liếc sang phía bóng người vừa đến bên bậc cửa. Cả hai đồng loạt thở phào khi thấy một cái đầu nho nhỏ ló ra. Cu Bo mặc chiếc áo siêu nhân màu vàng, tay cần theo con robot đồ chơi lon ton đi đến gần bọn họ. Thằng bé nhìn cả hai, chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-them-ai-hat-mua-bay/1054403/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.