"Tình cảm của hai người bây giờ rất tốt, đúng không?"
Trong căn nhà nhỏ của Lâm Khanh, Hà Anh ngồi đối diện với anh và Gia Văn, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi một câu. Lâm Khanh gật đầu, nghiêng chiếc bình trà rót thêm nước vào chén cho cô. Anh nhìn sang, dịu dàng vươn tay bẻ lại vạt áo hơi nhàu cho Gia Văn. Cậu bé nhận được sự quan tâm này, trên nét mặt hiện lên vẻ tự hào xen lẫn vui sướng. Cậu đặt chén sứ trên tay xuống, thẳng lưng đáp lời Hà Anh.
"Chị còn phải hỏi sao? Từ lúc em tỉnh dậy đến nay, lúc nào bọn em cũng ở cạnh nhau cả. Chắc đợi ít lâu nữa, anh Khanh cũng sẽ dọn sang ở nhà em thôi. Còn chị, chị sao rồi? Chuyện trong công ty có sao không?"
Hà Anh cười cười, trong lòng chợt có cảm giác nhẹ nhõm khi nhìn vào ánh mắt trong vắt của Gia Văn.
"Ừ, Văn và anh Khanh được như vậy, tôi cũng mừng. Thực ra, khi hai người đi, tôi cũng thôi việc ở C&M rồi. Gia đình tôi có cửa hàng riêng nhưng vì vẫn lưu luyến cuộc sống đi đây đi đó với Lâm Khanh nên mới ở lại đến bây giờ. Đến nay cậu không còn, anh ấy cũng không còn thì tôi cũng không có ý định tiếp tục nữa. Hơn nữa, con trai tôi năm nay là năm cuối cấp, cũng là thời kì tâm sinh lí phát triển. Tôi muốn dành thời gian phát triển gia sản ở nhà và ở bên thằng bé nhiều hơn."
Lúc này, Hà Anh đã không còn gọi Gia Văn là Havick. Qua nhiều chuyện như vậy, bọn họ cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-them-ai-hat-mua-bay/1054399/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.