Khi Gia Văn đi xe đến Trụ sở Công an Thành phố, áng chừng vào khoảng 8 giờ sáng. Lúc này, phố xá đã rất đông. Bên trên con đường đang thi công dở còn bao phủ khói bụi mù mịt. Thời điểm cậu đi được đến đồn bảo vệ cũng đã mệt đến mức mồ hôi tuôn ướt trán.
Người gác cổng là một người đàn ông trung niên lớn tuổi mặc đồng phục ngay ngắn. Trên vầng trán có mấy nếp nhăn in sâu như nếp gấp trên vạt áo sơ mi. Khi ông cất giọng hỏi, ban đầu cậu chưa vội trả lời, chỉ tháo kính râm rồi lễ phép chào hỏi đôi câu, còn cẩn thận mời ông một hớp nước khoáng mát lạnh. Người trong quân đội có kỉ cương rất nghiêm, Gia Văn biết thế nên cũng không đem thuốc lá theo. Xin xỏ, năn nỉ một hồi. Lúc đầu người kia còn cự nự, nhưng khi cậu nói tên người cần gặp ra thì ông cũng gật đầu, miễn cưỡng cho phép cậu đi vào.
Bên trong tòa nhà được xây dựng theo lối cổ điển, khép kín. Trong sân trồng mấy cây cổ thụ tạo cảm giác rất trang nghiêm. Trên các hành lang, chỉ thấy toàn những người mũ xanh sao vàng đi qua đi lại. Gia Văn phải rất vất vả mới tìm được đến nơi làm việc của người cần gặp. Một người lính công an khác lạnh mặt nhìn cậu, sau một hồi nghe giải thích cũng đồng ý dẫn cậu vào trong. Mấy tầng lầu hoàn toàn được đi bằng thang bộ khiến con đường ngắn cũng biến thành khá xa.
Tiếng gót giày của hai người gõ những âm thanh lộc cộc đều đều trên bậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-them-ai-hat-mua-bay/1054369/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.