"Anh Khanh, sắp tới là kỉ niệm một tháng yêu nhau của chúng mình đấy. Anh với em phải ăn mừng hoành tráng một chút nha!"
Gia Văn ở trên giường lăn qua lăn lại, phấn khích nói vào trong điện thoại. Ở đầu dây bên kia, người ấy cũng dịu dàng đáp lại cậu.
"Nếu em thích thì được thôi. Nhưng, em muốn tôi làm cái gì?"
"Ừm, muốn cùng anh ra ngoại ô chơi, sau đó tối về anh nấu cơm cho em ăn. À không, để em nấu đi! Em sẽ cho anh xem món ngon em mới học được trên mạng hôm trước. Ăn cơm xong, kế tiếp....."
Gia Văn khẽ cười, nói tiếp nửa câu sau bằng chất giọng đầy mờ ám.
"....em muốn ăn anh."
Lâm Khanh đỏ mặt, đến nỗi dở khóc dở cười vì yêu cầu nhạy cảm của bé cưng. Gia Văn biết mình vừa chọc cho anh ngượng, liền thuận tiện mà nói chen thêm vài câu nữa. Anh cũng không giận, trái lại trong lòng còn cảm thấy vui vẻ không thôi. Cảm giác người yêu thương luôn ở bên và hướng đến mình, không ngờ lại hạnh phúc đến như vậy.
"Anh Khanh, em nhớ anh quá!"
"Thôi nào, không phải hôm kia em vừa mới qua đêm ở nhà tôi ư?"
"Nhưng không công bằng. Anh bắt em đến theo ngày trong tuần, nhưng em vẫn muốn đến đó mỗi ngày cơ."
Lâm Khanh thở dài, nhẹ giọng xuống nước dỗ dành Gia Văn. Từ khi yêu nhau, bọn họ vẫn gần như chưa hề công bố với ai cả. Ngoài Hà Anh vốn theo dõi chuyện này từ sớm ra thì trợ lí Hoài Nam của Gia Văn cũng không biết hết sự tình bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-them-ai-hat-mua-bay/1054348/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.