Ngày thứ hai trong rừng, cả đoàn cũng phải lên đường từ sớm. Đi một đoạn dài, đã 7 giờ sáng mà không khí xung quanh vẫn còn âm u. Gia Văn dường như đã quen với hoàn cảnh hơn, dáng điệu không còn quá chật vật như hôm đầu nữa. Lâm Khanh đi sát bên cậu, còn chu đáo để riêng ra một chiếc gậy từ bó củi hôm qua để cậu chống cho đỡ mỏi. Người đương sức thanh niên tất nhiên cảm thấy điều này thật mất mặt, nhất quyết không chịu đem nó ra dùng.
Đường đi trong rừng không phải nơi nào cũng là đường mòn. Để đi được đến đích, mọi người phải lội qua một khe suối sâu. Nước trong suối chảy không siết nhưng những phiến đá lại gập ghềnh khúc khuỷu. Rêu xanh dưới nước dẫm lên trơn trượt như có ai bôi mỡ lên. Với những tảng đá lớn không lội qua được, cả đoàn còn phải đi chậm lại, người sau kéo người trước leo qua. Nền đá ướt đến độ chỉ cần sẩy chân một chút thôi cũng có thể ngã nhào như chơi. Máy quay của đoàn phim đã là loại chống nước tốt nhất tuy vậy nhân viên trong đoàn vẫn vô cùng cẩn thận. Quay phim đi ở cuối đoàn, vừa bảo vệ máy, vừa tập trung ghi lại khung cảnh vượt suối của mọi người.
Từng ngày như vậy tiếp tục qua đi. Sang đến ngày thứ 10, cả đoàn cũng đã đi được quá hai phần ba quãng đường. Dù vậy, càng gần đến đích thì đoạn đường càng trập trùng khó đi. Đã có những khi, mọi người phải di chuyển ngay cả lúc trời tối hoặc tinh mơ. Khu rừng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-them-ai-hat-mua-bay/1054336/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.