Theo bản năng Chiêu Chiêu nói ra những lời này.
Nàng thật sự không muốn bị tặng cho người khác.
Mỹ nhân rơi lệ, lê hoa đái vũ, vô cùng đáng thương.
Lục Phong Hàn không hiểu sao tự nhiên Chiêu Chiêu lại khóc, hắn chỉ là kêu nàng đi thu dọn hai bộ y phục, sau đó đến sơn trang ở ngoại thành làm khách mấy ngày mà thôi, sao lại khóc thành như vậy, hắn dĩ nhiên không thể nào nghĩ đến việc Chiêu Chiêu tưởng hắn muốn tặng nàng cho người khác.
Hắn nhìn mái tóc đen của Chiêu Chiêu, thanh âm trầm thấp nói: "Có người mở tiệc chiêu đãi ta ở sơn trang ngoại thành, vừa lúc mang ngươi đi làm khách, thế nên mới kêu ngươi thu dọn y phục."
Chiêu Chiêu bên cạnh khóc đến nghẹn ngào, hai mắt nàng đẫm lệ mông lung nhìn Lục Phong Hàn, nghĩ thầm thì ra không phải muốn đem nàng tặng người khác, mà là đi làm khách, nàng vẫn còn có chút không dám tin tưởng: "Công tử nói thật sao, không phải đang gạt Chiêu Chiêu chứ?"
Lục Phong Hàn nhìn đôi mắt như sương mù của Chiêu Chiêu: "Tất nhiên là thật, hiện tại xe ngựa đang chờ ở bên ngoài, đi thu dọn hành lý đi."
Chiêu Chiêu thở một hơi dài nhẹ nhõm, hù chết nàng rồi.
Ngừng khóc, Chiêu Chiêu nhớ tới hành động vừa nãy của mình, là vừa ôm cánh tay Lục Phong Hàn vừa khóc, chờ đã, lúc nãy nàng ôm cánh tay Lục Phong Hàn??? Thật là quá mất mặt, cũng không biết Lục Phong Hàn có chê cười nàng hay không!
Chiêu Chiêu vội vàng buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-that-khong-de-lam/2973435/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.