Hôm nay Lục Phong Hàn khó được khi hưu mộc nghỉ ở nhà, ở thư phòng bận bịu đến buổi chiều liền nghĩ tới đến đây gặp Chiêu Chiêu một chút, cùng nàng ăn bữa cơm.
Không nghĩ tới Chiêu Chiêu lại ngủ thiếp đi, hắn cũng không vội, bận rộn đến Thính Vân Viện cũng như thả lỏng, an vị ở một bên đọc sách.
Kết quả dường như Chiêu Chiêu gặp ác mộng, đang ngủ lại khóc lên, tiếng khóc nghẹn nghẹn, hắn đi qua nhìn, chỉ thấy trên mặt Chiêu Chiêu đều là nước mắt, mặt mày tinh xảo cũng hồng hồng.
Hắn nghe nói có người sẽ bị gặp ác mộng, liền định đánh thức Chiêu Chiêu, ai biết hắn vừa nâng tay lên Chiêu Chiêu liền bị doạ tỉnh, sau đó liền xảy ra một màn vừa rồi.
Lục Phong Hàn có chút kinh ngạc, sao nhìn dáng vẻ Chiêu Chiêu lui về phía sau nửa bước giống như hắn so với ác mộng còn đáng sợ hơn, hắn có đáng sợ như vậy sao?
Bên trong phòng nhất thời rất yên lặng, một lát sau Chiêu Chiêu mới tỉnh táo lại.
Thật sự là khi vừa từ trong ác mộng tỉnh lại thấy Lục Phong Hàn, Chiêu Chiêu khó tránh nghĩ tới mộng cảnh cuối cùng kia, thái độ và giọng nói Lục Phong Hàn không thèm để ý, tuy rằng không phải là do hắn làm, nhưng hết thảy cũng là hắn ngầm đồng ý.
Cho nên Chiêu Chiêu mới có thể bị dọa đến lui về sau nửa bước.
Lục Phong Hàn buông tay xuống: "Sao thế?"
Âm thanh Chiêu Chiêu rất nhẹ: "Không có việc gì, thiếp thân chỉ là bị mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-that-khong-de-lam/2973408/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.