Thính Vân Viện.
Chiêu Chiêu vừa mới tắm gội xong, Thanh Diệp hầu hạ luôn luôn cẩn thận, đang giúp Chiêu Chiêu lau khô tóc.
Oanh Nhi thì ở một bên tức đến rơi nước mắt: "Trang trắc phi thật sự là rất xấu, bắt nạt chủ tử như vậy, vương phi cũng vậy, việc này đều rõ rành rành ra, cũng không trừng phạt Trang trắc phi, chỉ phạt tiền công của Lục Ngân là xong việc, thật là xem chủ tử người quá dễ bắt nạt."
Thanh Diệp ở vương phủ đã lâu, cũng hiểu được đôi chút, nàng một bên nhẹ nhàng vừa giúp Chiêu Chiêu lau tóc vừa nói: "Nói đến việc này vương phi khoanh tay đứng nhìn cũng không sai, thứ nhất là việc này không thành công, thứ hai là tìm không ra chứng cớ, tất nhiên không trừng trị được Trang trắc phi."
"Huống chi Trang trắc phi xuất thân thế gia, phụ thân là quan to đương triều Tam phẩm..."
Oanh Nhi nghe càng cảm thấy vô vọng, "Chẳng lẽ liền để cho nàng ta về sau còn tìm cơ hội bắt nạt chủ tử chúng ta hoài sao?"
Chiêu Chiêu nhắm chặt mắt, nàng cũng nuốt không trôi khẩu khí này.
Nàng phải nghĩ biện pháp.
Nháy mắt liền tới chiều hôm sau, lúc này Lục Phong Hàn đã trở lai đang ở thư phòng xử lý triều vụ.
Oanh Nhi chính là đang ở trên đường đi đến thư phòng, mắt thấy sắp đến cửa, nàng dừng lại sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, mới đi tiếp.
Đức Thuận biết Lục Phong Hàn để Chiêu Chiêu ở trong lòng, liền đặc biệt chăm sóc người ở Thính Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-that-khong-de-lam/2973398/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.