Đêm khuya không dừng lại ở đó.
Hai giờ bốn mươi sáu phút sáng, Tô Noãn đang vượt qua đèn đỏ thứ tư, chuẩn bị rẽ phải trên đường về nhà thì điện thoại cô vang liên hồi.
Sau này nghĩ lại về thời khắc ấy, Tô Noãn dự trù đến một khả năng.
Nếu... Nếu ngày sinh nhật của Tô Vũ không trùng vào ngày mất của mẹ cô, vậy thì Tô Noãn cũng sẽ không sụp đổ đến mức cần phải quay về căn nhà đó. Sự ra đi của Trần Mai Chi vẫn luôn giống như một cái gai khảm thật sâu trong trái tim cô, cho dù không động vào cũng nhói đau.
Nếu là như vậy, chuông điện thoại cô sẽ ngắt vào đêm đó, trước khi lên giường ngủ.
Nếu là như vậy, tất thảy những chuyện xảy ra sau này, đều không hề tồn tại. Tất cả những bi kịch, bất hạnh, khổ ải, đều lặng lẽ chảy trôi trong dòng thời gian không có gì liên can đến bọn họ.
Thế nhưng, đáng tiếc, quá nhiều những khả năng nếu như này, lại không cách nào xảy ra. Đến cuối cùng, bánh xe định mệnh vẫn đều đặn xoay vòng, đúng tại thời khắc ấy, Tô Vũ phải gọi một cuộc điện thoại, mà Tô Noãn đã bắt máy.
Định mệnh đã bắt được vạt áo bọn họ, kể từ đó, rất nhiều thời khắc đã không thể quay đầu.
Trong khoảng sáng tối nhợt nhạt, hương vang không nặng đô nhưng vẫn còn lâng lâng trong máu, tiếng chuông này rõ ràng có phần khiến kẻ khác giật mình.
Đường truyền vừa được kết nối, đầu dây bên kia đã vang đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-tam-kiem-soat/2632788/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.