Trời đã sập tối, trăng thanh gió mát thường ngày tiếng côn trùng kêu không ngớt nhưng có vẻ hôm nay lại lặng yên.
Tư lục đình cũng đã đi đâu mất dạng, Cô chán nản vô cùng, Nhốt mình mãi trong phòng bí bách Muốn ra ngoài hít thở không khí.
Nghĩ thế cô liền ra ngoài với bộ đồ ngủ, quên mất cả việc mặc thêm áo vào rồi hả, ra ngoài hóng gió
cô đi xuống lầu, mở cửa ra khỏi nhà từng bước chăm chú ngắm nhìn vườn hoa có sẵn trong ở đây
Không biết do ai chăm sóc, chúng rất tươi tốt nở rộ mang theo hương thơm, mặc dù nhà này không hề có người giúp việc
Bầu trời hôm nay rất sáng, ánh trăng hình lưỡi lìm và những ngôi sao toả sáng theo từng hướng khác nhau
Chúng mặc nhau toả sáng mỗi nơi, nhưng những ngôi sao ấy, đều sáng và cùng nhau toả sáng
Cô đi đến ngồi chiếc xích du, ngẫm nghĩ về những thứ mình trãi qua
Có đau, có khổ, có vui vẻ, có hạnh phúc
Mọi thứ đều nhất định phải trải qua, muốn trưởng thành ai cũng phải nếm đủ cay đắng ngọt bùi
không phải cái gì cũng ngọt mãi được, thử thách này đến thử thách khác thì cứ đối mặt, mệt thì nghĩ một chút rồi tiếp túc đối mặt nữa đừng vì một chút khó khăn mà bỏ cuộc!
Ngồi suy nghĩ mãi, cô nghe có tiếng bước chân, cô cảm nhận được đây là Tư lục đình
Từ lúc nào, cô cũng chẳng rõ cô cảm nhận được nơi nào có anh ấy xuất hiện
anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-le-cua-anh/2821096/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.