Vũ Tình bị hành động này của anh làm cho giật mình, cô nhanh chóng thu tay về, một đôi mắt to tròn chằm chằm mở lớn mà nhìn anh.
"Kình Quân, anh đang làm gì vậy?"
Chiếm tiện nghi của cô thì thôi đi, lại còn căn cô nữa.
Có phải là do cô đã nhượng bộ anh quá, cho nên anh mới sinh hư đúng không? "Không cho anh đụng vào em nữa, anh mau ra ngoài đi"
Hai má Vũ Tình đỏ ửng lên như hai quả cà chua, đôi mắt trong như thanh thủy mở lớn hết cỡ nhìn anh mà nói.
Cố Kình Quân thấy Vũ Tình giống như đang nổi giận, anh lập tức liên cúi đầu nhận sai: "Tiểu Tình, là anh không đúng. Em đừng tức giận, sẽ mau già lắm đấy"
"Em già, anh sẽ chê em sao?"
Vũ Tình hơi hất cằm mà cất tiếng hỏi.
Cố Kình Quân thấy cô hiểu nhầm mình liền trở nên gấp gáp mà giải thích với Vũ Tình ý nghĩ của mình: "Không phải, đương nhiên là không phải. Trong mắt anh em luôn là người đẹp nhất, bất kì ai cũng không xinh đẹp được như em"
"Chỉ được cái dẻo miệng"
Vũ Tình đưa ngón tay trỏ của mình đặt lên môi anh, Cố Kình Quân cũng không cà nhây trêu chọc cô thêm nữa, để tránh khiến cho cô cảm thấy khó chịu.
"Ngồi nhiều nhất định cảm thấy mỏi lưng rồi đúng không? Nằm xuống nghỉ ngơi đi, lát nữa anh sẽ đem đồ ngon tới cho em. Em thích ăn bánh chocolate mà, đúng chứ?"
"Được, em muốn ăn một cái lớn, anh đã hứa thì nhất định phải mua cho em"
Nói gì thì nói, Vũ Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngoai-le-cua-anh-chinh-la-em/1169470/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.